Cơm canh quả thực không tính là chú trọng, nhưng khẩu vị Dung Hà
lại vô cùng tốt. Hình như thật lâu y không ăn chung với người khác, cứ như
vậy ăn mì, thậm chí thật thà không để ý chuyện ăn uống, có thể nói chuyện
lúc dùng cơm.
"Tỷ, sao tỷ ăn ít thế?" Ban Hằng ngồi bên người Ban Họa, tách nàng
và Dung Hà ra: "Có phải lúc trong cung đã ăn rồi?"
Ban Họa gật đầu: "Ta chỉ nhàm chán, tùy tiện ăn chung một ít với mọi
người." Nàng ngẩng đầu nhìn về phía Dung Hà: "Chàng mới vừa nói đi Đại
Lý Tự à?"
"Đúng, ta và người Đại Lý Tự có chút giao tình, cho nên ở nơi đó nói
thêm vài câu với bọn họ về bản án này. " Dung Hà nhìn Ban Hoạ đang
cười, không nhịn được cười theo: "Nàng vào cung, thuận lợi chứ?"
Ban Họa gật đầu: "Bệ hạ và nương nương đều nói, muốn tra rõ việc
này."
Dung Hà nghe vậy cười khẽ một tiếng: "Sớm biết Họa Họa lợi hại như
vậy, ta sẽ không đi Đại Lý Tự rồi."
"Không thể nói như thế, cái này gọi là hai bút cùng vẽ nha. " Ban Họa
thấy Dung Hà vì chuyện phụ thân nàng hao tâm tốn sức như thế, thế là đẩy
đồ ăn trước mặt mình lên trước mặt Dung Hà: "Đây, cái này cho chàng."
"Cảm ơn."
Ban Hằng ngồi giữa hai người:...
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy mình là dải ngân hà mỗi đầu tách Ngưu
Lang và Chức Nữ.