CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 704

Dùng xong cơm, bốn người Ban gia lười biếng ngồi trên ghế mềm,

Dung Hà ngồi thẳng lưng, kém chút bắt chước họ ngồi cong cong vẹo vẹo.
Cũng may thói quen sinh hoạt nhiều năm kịp thời ngăn trở y, y vẫn ngồi ưu
nhã như cũ công tử văn nhã cực hạn.

Bản án vừa xảy ra, Dung Hà cũng không thễ suy đoán hung thủ là ai,

trước đó y đoán người ám sát Ban Hoài, cùng người ám sát Triệu cổ là một
người. Nhưng rất nhanh y đã vứt ý nghĩ này, sát thủ ám sát Triệu cổ rất
chuyên nghiệp, hung khí gây án cũng cố ý chọn loại ngoại tộc thường sử
dụng. Một là để người ta đoán không được thân phận cụ thể của hắn ta, hai
là vì để bệ hạ không dám gióng trống khua chiêng điều tra.

Nga Pha tộc tuy là nơi nhỏ, thế nhưng nước phụ thuộc Đại Nghiệp

không ít, việc này nếu làm lớn chuyện, đối với yên ổn xung quanh Đại
Nghiệp sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Bây giờ binh mã Đại Nghiệp sớm đã
không cường tráng bằng dĩ vãng, nếu nhiều nước liên hợp làm địch của Đại
Nghiệp, Đại Nghiệp có thể thắng hay không là hai chuyện.

E là cho dù là thắng lợi, cũng là thắng thảm.

Cho nên bệ hạ không dám đánh.

Lần ám sát Ban Hoài này là hung thủ khác, bọn họ đều là tiểu lưu

manh không ra gì, ngày thường làm chuyện trộm gà bắt chó, bởi vì sống
không vượt qua nổi mới bí quá hoá liều, nghĩ thủ đoạn giết người cũng
không ra gì như thế. Phàm là người có tâm kế, có thủ đoạn, khó có khả
năng dùng loại manh này để làm việc.

Án của Triệu Cổ, có khả năng liên lụy đến quốc gia đại sự, mà vụ án

này của Ban Hoài, có thể là thù riêng.

Ban Hoài là hạng người gì, y đã sớm biết. Tính cách lười nhác, không

muốn phát triển, nhưng người này lại có một đặc điểm rất rõ ràng, chính là
thức thời. Nhiều chuyện xưa nay không làm, mặc dù không phải nhân sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.