CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 708

Thế gian có sự tuyệt sắc này, nhìn sang nam nhân khác, tất cả đều biến

thành cặn bã.

Nam nhan họa thủy, Ban Họa nàng từ hôm nay trở đi, ánh mắt nhìn

sắc đẹp lại phải đề cao, cuộc sống sau này sống thế nào đây.

Nửa đường về nhà, Dung Hà thấy Thạch Tấn đang nhàn rỗi, hai người

thi lễ với nhau xong, riêng phần mình rời đi, không hàn huyên nửa câu.

"Đại nhân. " Một cấm vệ quân đi theo sau lưng Thạch Tấn nói: "

Trong mấy tên hộ vệ vừa rồi đi theo sau lưng Thành An Bá, có mấy người
bên cạnh Phúc Nhạc Quận Chúa."

Tay Thạch Tấn nắm chặt dây cương lại, quay đầu hỏi thăm: "Sao

ngươi biết được?"

Cấm vệ quân nghe vậy đỏ mặt nói: "Phúc Nhạc Quận Chúa là mỹ

nhân như vậy, chỉ cần nàng đi ra ngoài, những huynh đệ chúng ta tránh
không được liền... Liền lén nhìn nhiều hơn mấy lần, nàng thường mang
theo thân vệ bên người, chúng ta đã sớm nhìn quen mặt."

Nói xong lời này, hắn lo lắng bị Thạch Tấn trách phạt, lại bổ sung:

"Đại nhân, những huynh đệ chúng ta không dám nhìn nhiều, không dám tự
ý rời vị trí, nhưng có đôi khi mắt không nghe lời, nhìn nhiều một chút, một
chút xíu thôi."

"Lòng thích cái đẹp, mọi người đều có, không trách các ngươi." Thạch

Tấn hít sâu một hơi khí lạnh ban đêm: "Có thể là Phúc Nhạc Quận Chúa
không yên lòng về hắn, cho nên phái người tiễn hắn về nhà."

"Nào có nữ nhân phái người đưa nam nhân về nhà. " Cấm vệ quân này

sờ cằm, giọng có chút chua: "Nhưng Thành An Bá này có diễm phúc tốt,
thế mà có thể làm vị hôn phu của Phúc Nhạc Quận Chúa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.