CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 730

Thạch Sùng Hải không nhìn Ban Họa nữa, ông ta quay đầu nhìn về

phía Lưu Bán Sơn: "Lưu đại nhân, Đại Lý Tự các ngươi phá án, quá trình
như thế sao?"

Trong ánh mắt của ông ta mang theo uy hiếp, ông ta thấy, Lưu Bán

Sơn chỉ ở tòng tam phẩm Khanh Đại Lý Tự, vốn không dám đối nghịch với
ông ta.

"Thạch đại nhân. " Lưu Bán Sơn mỉm cười, chắp tay nói với Thạch

Sùng Hải: " Đại Lý Tự ta làm việc quy củ, xác thực như thế, mong Thạch
đại nhân thứ lỗi."

Thạch Sùng Hải không nói gì, ông ta híp nửa mắt nhìn Lưu Bán Sơn,

Lưu Bán Sơn cung kính nhìn lại ông ta, nụ cười trên mặt không thay đổi.

"Đại nhân, Thành An Bá cầu kiến!"

"Không gặp!" Thạch Sùng Hải nghe được ba chữ Thành An Bá này,

liền giận tái mặt: “Xin Thành An Bá tự mình về đi."

"Chờ một chút. " Mắt Thạch Sùng Hải nhìn nữ nhi thút thít, nhớ tới

làm lớn chuyện này rất có khả năng dẫn đến hậu quả, trầm mặt nói: "Để
hắn vào."

Nữ nhi tuy quan trọng, nhưng Thạch gia quan trọng hơn.

Ban Họa không nghĩ tới vậy mà Dung Hà cũng đi theo đến đây, nàng

quay đầu nhìn ra bên ngoài, liền thấy cả người Dung Hà mặc cẩm bào màu
sáng nhanh chân mà đến, trong trí nhớ nàng, bước đi của Dung Hà hình
như rất ít khi nhanh như vậy.

"Thạch tướng gia. "Dung Hà đi vào nội sảnh, chắp tay với Thạch Sùng

Hải và Thạch Tấn: "Hạ quan mạo muội đến đây, xin Thạch Tướng gia thứ
lỗi, đừng trách cứ tại hạ quấy rầy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.