CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 732

Thạch Phi Tiên ngơ ngẩn, thì ra y vì Ban Hoạ mà bênh vực kẻ yếu ư?

Nàng ta bị Ban Họa trở tay trói lại, bị người khác xông vào viện bốn

phía điều tra, chẳng lẽ đây hết thảy không phải Ban Họa mang tới sao?

Nếu không phải Ban Họa, sao nàng ta lại chịu nhục như ngày hôm

nay?

"Thạch cô nương, việc này phải mời ngươi thông cảm nhiều hơn rồi. "

Dung Hà nói xong câu đó, nói với vệ binh thủ bên ngoài: " Dẫn người đi."

"Ngươi..." Thạch Sùng Hải đi về trước một bước.

"Thạch đại nhân, hạ quan khuyên ngươi không nên kháng chỉ vẫn tốt

hơn. " Dung Hà dừng bước lại, quay đầu nhìn về phía Thạch Sùng Hải, có
ý riêng nói: " Người bị diệt khẩu kia, là quản sự Huệ Vương Phủ."

Không biết Thạch Sùng Hải nghĩ tới điều gì, đột nhiên sắc mặt đại

biến, ông ta nhìn ánh mắt khẩn cầu của nữ nhi, thở thật dài một tiếng, xoay
người không nhìn mắt nữ nhi.

"Phụ thân?" Thạch Phi Tiên không dám tin nhìn phụ thân xoay người,

chẳng lẽ ngay cả phụ thân cũng không đồng ý giúp nàng ta sao?

Nàng ta hốt hoảng tứ phương, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên thân

Thạch Tấn: "Đại ca, ta oan uổng, những chuyện này ta thật sự không làm."

Thạch Tấn muốn mở miệng nói câu gì, thế nhưng hắn nhìn phụ thân

chậm rãi lắc đầu, hắn mở miệng ra lại khó khăn mím lại. Nhưng hắn không
né tránh ánh mắt Thạch Phi Tiên khẩn cầu, mà đi đến trước mặt nàng ta,
nhẹ nhàng sờ đỉnh đầu nàng ta: "Muội muội, ngươi an tâm, ta và phụ thân
nhất định sẽ mau chóng thả ngươi ra ngoài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.