CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 797

Vốn Hoàng Đế bất công, nhưng Nhị Hoàng Tử không dám hận Hoàng

Đế, thế là liền đem tất cả oán khí chuyển đến trên người Thái Tử. Bởi vì
tính cách Thái Tử ôn hòa, lại không thích so đo với hắn ta, hắn ta lại càng
phát giác Thái Tử giả vờ giả vịt, làm chuyện gì cũng không thể khiến hắn ta
thuận mắt.

"Thần bái kiến Thái Tử điện hạ, bái kiến Nhị Hoàng Tử điện hạ."

Dung Hà đi đến trước mặt hai huynh đệ hành lễ, đối với sắc mặt Nhị Hoàng
Tử khó coi nhìn như không thấy.

"Dung Quân Phách. " Tưởng Lạc chỉ chỗ bên cạnh: "Ngồi đi."

"Đa tạ điện hạ." Dung Hà không ngồi xuống chỗ Nhị Hoàng Tử chỉ,

mà chọn một vị trí không đáng chú ý ngồi xuống.

Tưởng Lạc cảm thấy Dung Hà và Thái Tử đôi khi rất giống nhau, đều

giỏi diễn trò, trong mắt một đống ngoan cố toan nho, bọn họ liền thành đại
danh từ quân tử nhẹ nhàng. Gì mà chính nhân quân tử, nhân ái hậu đức, hắn
ta thấy thật giả tạo, trên đời nếu thật có nhiều Thánh Nhân như vậy, thì sẽ
không có nhiều người vì công danh lợi lộc dùng hết âm mưu quỷ kế như
vậy.

Thành Quốc Công lớn tuổi, cho nên ở bên ngoài đãi khách chính là

con cháu vai lứa của Thành Quốc Công, ngồi cùng bàn Thái Tử chính là
Thế Tử phủ Thành Quốc Công, thân cữu cữu của Thái Tử và Nhị Hoàng
Tử. Lúc Nhị Hoàng Tử nói gần nói xa cùng Thái Tử, ông ta không mở
miệng nói chuyện qua, trấn định giống như hòa thượng ăn chay niệm Phật.

Dung Hà ngồi xuống rồi, ánh mắt của ông ta trở nên dễ dàng hơn, hi

vọng Dung Hà có thể làm cho bầu không khí tốt một chút. Nào biết được
ông ta muốn tươi đẹp, hiển nhiên thái độ Nhị Hoàng Tử điện hạ đối với
Thành An Bá cũng không quá hữu hảo, bầu không khí bàn này thế là trở
nên càng thêm lúng túng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.