CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 826

Bên ngoài viện đắp cái bàn, phía trên bày nước trà và điểm tâm, Âm

thị và Ban Họa ngồi bên cạnh bàn, Dung Hà tiến lên chào Âm thị, đồng
thời dâng lên lễ gặp mặt mua trên đường.

"Nhà chúng ta không để ý những thứ này. " Âm thị cười chào hỏi

Dung Hà bảo ngồi xuống: "Lần sau đến không cần mang quà."

"Không là đồ chơi gì đáng tiền. " Ánh mắt Dung Hà thỉnh thoảng quét

trên người Ban Họa: "Chỉ là nhìn có chút thú vị, vãn bối liền nghĩ mọi
người có thể nếm thử."

Ban Hằng hít mũi một cái, từ "Mọi người" chỉ bao quát mình tỷ hắn?

Những thứ lặt vặt này, rõ ràng dùng dụ dỗ tiểu cô nương như tỷ hắn. Hắn là
một người lớn, làm sao cũng sẽ không cảm thấy hứng thú với cái này.

Âm thị cũng đoán được ý đồ của Dung Hà, bà cười để Dung Hà ngồi

xuống: "Hôm nay đa tạ thế chất* nhắc nhở."

*thế chất: cháu trai

Dung Hà lắc đầu: "Bá mẫu nói lời này, như xem vãn bối là người

ngoài mà đối đãi."

Ban Hằng cúi đầu thưởng thức chén trà trong tay, lời nói này thật

giống như lúc này y chính là người Ban gia vậy.

"Phu nhân, có phải nên dùng cơm trưa rồi?" Ban Hoài sờ lên bụng:

"Buổi sáng lên triều sớm, ngay cả trà bánh còn không có cơ hội ăn xong."

"Đã sớm chuẩn bị tốt. " Âm thị thấy ông u buồn, vừa hiếu kỳ vừa buồn

cười, để bọn nha hoàn hầu hạ rửa tay rửa mặt.

"Dung Bá gia, hôm nay ngày tốt, ăn trưa dùng ở trong vườn, ngươi

cảm thấy thế nào?" Âm thị lau tay sạch sẽ, quay đầu hỏi Dung Hà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.