CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 870

Nghĩ đến Ban Họa chọc tức mình, nam nhân mình gả không phải kẻ

tốt, Tạ Uyển Dụ hận không thể cầm cây gậy đánh Tưởng Lạc một trận,
nhưng mà nàng ta cũng chỉ suy nghĩ một chút, bởi vì nàng ta là Nhị Hoàng
Tử Phi, là châu chấu trên một sợi dây thừng cùng Tưởng Lạc, hắn ta vinh
quang nàng ta cũng được hưởng thụ vinh hoa phú quý, nếu hắn ta thua,
nàng ta cũng chịu thời gian khổ cực.

Ban Họa đi thẳng đến ngoài cung Hoàng Hậu, tinh thần Hoàng Hậu

nhìn không tốt lắm, cho nên Ban Họa nói chuyện với bà một hồi sau, liền
đứng dậy cáo từ đi gặp bệ hạ. Hoàng Hậu cũng không giữ nàng lại, chỉ là
sau khi nàng đứng dậy, muốn nói lại thôi.

"Nương nương?" Ban Họa không hiểu nhìn Hoàng Hậu.

"Chuyện của Dung Quân Phách, tinh thần ngươi lại thoải mái. " hoàng

Hậu thở dài một hơi: " Gần đây tâm tình bệ hạ không tốt lắm, chờ ông ấy
nghĩ thông suốt, chuyện sẽ dễ dàng hơn."

Ban Họa nghe vậy cười một tiếng: "Nương nương, việc này ta cũng

không để trong lòng."

"Ngươi đứa nhỏ này..." Hoàng Hậu thấy Ban Họa cười một mặt xán

lạn, trong lòng có chút thở dài một hơi. Bất kể nói thế nào, bà không muốn
có hiềm khích gì với đứa nhỏ này, bệ hạ gần đây làm việc xác thực càng
hoang đường, nhưng bây giờ ông ấy ngay cả bà cũng nghe không lọt rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.