CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 902

"Cực khổ đại nhân chạy chuyến này rồi." Dung Hà đáp lễ lại, Đỗ Cửu

phía sau y đưa hầu bao cho quan viên Lễ bộ và đám người đi đường, coi
như tiền boa. Bình thường số tiền này, tất cả mọi người sẽ không từ chối,
cũng coi như dính chút hỉ khí.

Quan viên tuyên chỉ vô cùng vui vẻ rời đi, được hạ nhân Dung phủ

một đường đưa đến cửa chính, hắn ngồi trên lưng ngựa, nói với vị thái giám
phẩm cấp cao đồng hành: " Phong thái của Dung Hầu Gia, dù bị thương,
cũng không tổn hại chút nào."

"Không phải sao. " Tên thái giám này nhìn qua chỉ hơn hai mươi tuổi,

cười rộ lên vui cực kỳ, trong cung không nhiều người dám đắc tội gã,bởi vì
gã có một sư phụ tốt, đại nội tổng quản Vương Đức, được gọi là Vương Hỉ
Tử, nghe nói tên Hỉ Khánh này do Hoàng Hậu nương nương tự mình
đặt:"Tạp gia cảm thấy, Dung Hầu Gia một thân khí khái, khiến người ta
kính nể."

Hai người bèn nhìn nhau cười, không nhắc chuyện trước đó Dung Hà

bị đánh.

"Ôi." Vương Hỉ Tử bỗng nhiên hô to một tiếng, vỗ con ngựa, lui sang

một bên. Tiểu thái giám sau lưng gã thấy thế, nhao nhao làm theo, mặc dù
bọn họ ngay cả chuyện gì xảy ra còn không biết.

Quan tuyên chỉ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại, mới biết được vị Vương

công công rất có mặt mũi này tại sao vội vàng né tránh, thì ra Phúc Nhạc
Quận Chúa đang cưỡi ngựa tiến tới.

Quan tuyên chỉ chỉ là tiểu quan Ngũ phẩm Lễ bộ, số lần có thể nhìn

thấy Phúc Nhạc Quận Chúa không nhiều, nhưng chỉ cần thấy được con
ngựa trắng kia Phúc Nhạc Quận Chúa cưỡi kia, là hắn biết thân phận đối
phương không thấp, bởi vì giống ngựa này là ngựa cống, thân phận không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.