CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 938

Cái này nếu để cô nương nhà trọng nam khinh nữ biết, chỉ sợ là hận

đến nghiến răng. Các nàng ước gì trong nhà chuẩn bị đồ cưới nhiều một
chút, thế nhưng người trong nhàchỉ để đồ tốt cho nhi tử, nào có đạo lý các
nàng là nữ gả ra ngoài có thể chiếm quá nhiều chứ?

Như Ý thấy Quận Chúa ôm một hộp gỗ đỏ bên người đi từ trong

phòng ra, đưa tay thay Quận Chúa ôm hộp, nhỏ giọng nói: "Quận Chúa,
vừa rồi Thế Tử cho người đưa tới một mâm trái cây, nói là mới lấy được
món đồ chơi mới mẻ từ bằng hữu, bảo người nếm thử cho tươi."

"Là cái gì?"

"Nhìn giống vải nhưng không phải vải?" Như Ý nghĩ: " Kiến thức của

nô tỳ kém, nghe nói thứ này trên đường đi toàn bộ phải ướp lạnh, tốn
không ít băng, chạy chết mấy con ngựa, mới đưa đến Kinh Thành. Thế Tử
còn nói, thứ này yếu ớt không thể để lâu."

"Vậy chính là vải rồi." Ban Họa cười, trở lại viện xem xét, trên bàn

quả thật bày một mâm vải, số vải không nhiều, nhưng màu sắc diễm lệ, quả
to, hiển nhiên là tuyển chọn tỉ mỉ, còn có băng trên bàn, tản ra từng hơi
lạnh.

"Vật này là ai đưa tới?" Ban Họa lột một quả vải bỏ vào trong miệng,

lập tức cảm thấy cả người mát mẻ.

"Là Thu Liên bên người Thế Tử. " Như Ý bưng trà giải nhiệt vào:

"Chủ tử muốn gặp nàng ấy sao?"

"Ừm, để nàng vào. " Ban Họa lấy khăn lụa xoa xoa đầu ngón tay: "Để

người bên dưới chuẩn bị nước kỹ, ta muốn tắm rửa."

"Vâng." Chủ tử Ban gia đều thích tắm rửa, cho nên trong phủ mỗi

ngày đều dự sẵn nước nóng, sợ khi các chủ tử muốn, trong thời gian ngắn
không đưa kịp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.