CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 956

Thế nhưng ai dám nhận lời?

Chuyện ngay cả Nhị Hoàng Tử còn không dám làm, bọn họ là những

người làm triều thần, càng không dám nhúng tay. Hoàng thân quốc thích
ngày xưa còn thích chơi bời lêu lổng nhao nhao trở về nhà, mặc cho ai tới
cửa đều báo bệnh không gặp, thậm chí tự xưng cảm nắng, đả thương tâm
mạch, cần tĩnh dưỡng.

Bị cảm nắng có liên quan đến tâm mạch sao?

Cái đó không quan trọng, quan trọng là... Bọn họ không đồng ý giúp

đỡ.

Những hành vi của đám hoàng thân quốc thích này, để một số trọng

thần buồn lòng. Ngày bình thường những người này ăn mỹ thực mặc hoa
phục, thế nhưng khi chuyện quốc gia đại sự trước mặt, từng người không
đồng ý nhận gánh trách nhiệm, nếu cả Đại Nghiệp đều là hạng người như
vậy, bách tính thiên hạ còn có hi vọng gì?

Mấy vị đại thần lo lắng cho bách tính tụ lại một chỗ, nghĩ phương

pháp tiến cung.

"Không bằng sai người tặng lễ đến trước mặt Vương Đức, tên thái

giám này là thái giám tổng quản trước mặt bệ hạ, nhất định có thể nói
chuyện ttrước mặt bệ hạ."

"Không ổn." Một quan viên phản bác nói: " Những thái giám này biết

nhất chính là mượn gió bẻ măng, lúc này hắn tuyệt đối sẽ không mạo hiểm.
Huống chi trong tay ta và ngươi lại không giàu có, thì có thể đưa bao nhiêu
đồ hắn để mắt chứ?"

Địa vị thái giám như Vương Đức, phú quý gì chưa từng gặp qua, đại

nhân vật gì chưa tiếp xúc qua, chỉ sợ Vương Đức ngay cả nhìn cũng không
thèm nhìn bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.