CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 968

Chỉ là khi đó hắn còn không phải là Trạng Nguyên, cũng không có

người để ý hắn nói gì.

"Tha thứ ta không thể giúp các vị đại nhân một tay, mời chư vị trở về."

Những quan viên khác còn muốn nói tiếp, tân khoa Trạng Nguyên thi

lễ một cái: "Chúng ta đã làm phiền, cáo từ."

"Tới cửa bái phỏng, bái thiếp không viết, lễ vật không mang theo, đây

mà là người hiểu quy củ sao?" Sau khi mấy người này rời đi, Ban Hằng
lạnh lùng hừ một tiếng: "Đừng để ý tới bọn họ, miệng đầy nhân nghĩa đạo
đức, phê phán thiên hạ, kết quả trước mắt, bọn họ không dám đi đắc tội bệ
hạ, hết lần này tới lần khác bảo tỷ đi, thật sự là chút mặt mũi cũng không
cần."

"Nếu biết bọn họ là người như vậy, thì có gì tốt?" Ban Họa cười khẽ

một tiếng, trong giọng nói tràn đầy trào phúng: "Lúc trước khi họ nói xấu
ta, làm sao nghĩ tới hôm nay sẽ ở trước mặt ta, ngay cả đầu cũng không
ngẩng lên được."

"Việc này nói cho chúng ta biết một đạo lý, đệ biết là đạo lý gì

không?"

"Không thể nói xấu sau lưng người khác à?"

"Không. " Ban Họa lắc đầu: "Khi nói xấu người khác, phải tìm cho

đúng trường hợp, gì mà đồng liêu bằng hữu, không nhất định đáng tin cậy.
Lão họ Vương kia, chân trước nói xấu, xế chiều hôm đó đã có người vì
nịnh nọt ta đến tố giác ông ta. Cho nên trước mặt quyền thế và lợi ích, cam
làm bọn chuột nhắt hay tiểu nhân rất nhiều, trên đời có trung nghĩa lương
bạn, nhưng không phải mỗi người đều thế."

"Tỷ, tỷ muốn nói với ta rằng trước mặt bằng hữu, không phải cái gì

cũng có thể nói đúng chứ?" Ban Hằng trừng mắt nhìn: "Tỷ yên tâm đi, coi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.