cỏ. Norah hình dung ra giọng nói hoảng hốt và giận dữ của các nhân
viên quản lý phòng tranh, của bạn bè, của con trai bà, và thậm chí là
của cả một phần trong bà, nghe thấy chúng sôi lên,
Nhưng bà đang hủy
hoại lịch sử đấy!
Không, bà đáp, tôi đang đòi nợ nó đấy chứ.
Bà uống thêm hai cốc nước cùng vài viên aspirin, rồi bắt đầu kéo lê
mấy chiếc hộp ra góc xa trên bãi cỏ um tùm. Một hộp, chiếc hộp đựng
đầy những tấm ảnh chụp Paul trong suốt quãng đời cậu, bà đẩy lại vào
ga ra để lưu giữ. Trời nóng ran và đầu bà nhức buốt; những đốm đom
đóm quay cuồng trong mắt bà khi bà đột ngột đứng dậy. Bà nhớ lại
ngày xa xưa hôm nào trên bãi biển, mặt nước lấp lánh, những đốm
sáng chói mắt và Howard bước vào tầm nhìn của bà.
Có rất nhiều đá chất đống phía sau ga ra. Bà lôi ra, từng cục một, và
xếp thành một vòng tròn lớn. Bà vứt chiếc hộp đầu tiên, những tấm
ảnh đen trắng bóng bẩy ánh lên dưới nắng, khuôn mặt quen thuộc của
những người phụ nữ trẻ nhìn bà đăm đăm từ dưới mặt cỏ. Ngồi xổm
dưới cái nắng trưa gay gắt, bà giữ chiếc bật lửa sát mép một tấm ảnh
8x10. Khi lưỡi lửa bắt đầu liếm và bùng lên, bà thả tấm ảnh đang cháy
bùng lên vào đống ảnh thấp tè ở giữa vòng tròn đá. Ban đầu lửa dường
như không bén. Nhưng chẳng mấy chốc hơi nóng cuồn cuộn bốc lên,
kéo theo một cột khói.
Norah vào nhà rót thêm một cốc nước nữa. Bà ngồi trên bậc thềm
sau nhà nhấp từng ngụm nước, ngắm nhìn ngọn lửa. Một sắc lệnh mới
ban hành của thành phố cấm mọi hình thức đốt lửa, và bà lo hàng xóm
có thể sẽ gọi cho cảnh sát. Nhưng xung quanh vẫn im ắng, ngay cả
ngọn lửa cũng câm lặng, bốc cao thêm giữa bầu không khí oi nồng, tỏa
ra một làn khói mỏng xanh xanh như màu sương. Tàn giấy đen kịt bay
bay khắp sân sau, phất phơ theo từng đợt khí nóng mờ ảo, như những
cánh bướm. Khi ngọn lửa trong vòng đá bùng lên và bắt đầu gầm gào,