bình sinh bổ xuống thật mạnh. Josh Parker bây giờ không còn muốn nghĩ,
không muốn cảm nhận ông đang làm gì. Ông chỉ thấy lưỡi thép lóe lên
trong ánh sáng, và khi đầu cuốc bổ xuống thân hình đứa con trai, người cha
đột ngột cảm thấy như ngực ông vừa bị xé toạc ra. Ông nghe thấy âm thanh
trầm và đục của cú va chạm, nghe tiếng gẫy răng rắc, ông nhắm mắt lại và
vung cuốc lấy đà và bổ xuống lần thứ hai. Nghiến răng làm lại lần thứ ba,
rồi sau đó mới mở mắt ra. Thân hình bằng đá bây giờ đã có vết nứt. Một vết
đặc biệt sâu. Nó tạo ra một kẽ hở ngang ngực và Josh Parker có thể nhìn
vào trong. Ông chỉ thấy đá. Không còn da, không còn thịt, không còn mạch
máu, chỉ còn duy nhất cái thứ đá khốn kiếp và bụi. Người đàn ông bật khóc
khi cúi xuống và nhìn một lần nữa vào khuôn mặt con trai. Ông không biết
liệu có còn đủ sức để bổ cuốc vào đấy không. Nhưng mặt khác, Josh Parker
biết ông phải làm việc đó để xóa đi mọi dấu vết. Giống như bao nhiêu bạn
đồng nghiệp khác, Josh Parker rồi sẽ tiếp tục sống trong sợ hãi từ sau phát
hiện này. Không một ai dám báo cảnh sát. Sự việc xảy ra thật quái gở, vượt
ngoài trí tưởng tượng của họ. Người ta không tìm được một lời giải thích
có lý. Sau khi nghỉ một chốc, Josh Parker tiếp tục công việc. Cứ mỗi lần bổ
cuốc xuống, người đàn ông già nua lại thầm thì kêu tên con trai như muốn
xin lỗi anh.
Đôi mắt ông cay xè. Bụi bốc lên mặt, nhưng Josh Parker làm tiếp. Cuối
cùng, ông không từ cả gương mặt đã hóa đá. Josh Parker đã trở thành một
cỗ máy. Ông nghiến răng làm việc, mắt mờ lệ và bụi. Cuối cùng, ông ném
cái cuốc mỏ chim sang bên. Freddy đó! Không, không còn là Freddy nữa.
Chỉ còn một đống đá vụn. Ông thật sự đã dùng búa đập nát thân hình, và
lưỡi cuốc cũng đã bửa xuống cả cái đầu người. Không còn khuôn mặt
người nữa, nó đã biến mất, bị đập nát. Một lớp bụi mờ mờ phủ trên đống
đá. Josh Parker đưa mắt về hướng đó mà hầu như chẳng cảm nhận những gì
ông vừa làm. Người đàn ông nhăn trán, lấy hơi thật sâu, rồi lại khóc và lắc
đầu khi thật sự nhìn ra.
Cố gắng lắm Josh Parker mới đứng lên được. Ông là một người cao lớn
và đã lao động cực nhọc suốt đời mình, mái tóc đã bạc trắng, khuôn mặt
hằn sâu dấu vết của tháng năm. Ông cũng không hiếm khi bị số phận cho