CON GÁI QUỶ MEDUSA - Trang 19

- Đây là một câu chuyện dài, tôi quan tâm tới nó cũng lâu rồi. - Jane

phẩy tay.

- Cô kể cho tôi nghe đi.
- Tôi sẽ kể, ông Parker. Chỉ có điều tôi rất mừng là đã tìm được ông.

Đây là dấu vết sống đầu tiên mà tôi có được.

- Dấu vết nghĩa là sao?
- Tôi đang nói tới chính bản thân ông đó. Đối với tôi, ông thật sự là dấu

vết cho một cuộc điều tra. Tôi đã nhìn thấy những gì ông làm và cách ông
cư xử với người con trai hóa đá.

- Tôi phải làm mà, tôi bắt buộc phải làm, đâu còn cách nào khác. Sau khi

tìm thấy nó ở bên cạnh toa xe, tôi đã đưa nó lên một chiếc xe cút kít và chở
về, trước đây một ngày. Hôm qua tôi chưa làm được. Khó khăn lắm tôi mới
quyết định được chuyện này.

- Tôi rất hiểu.
- Và cô biết tất cả những chuyện đó?
- Không, đáng tiếc là tôi còn biết quá ít.
- Quỷ quái, thế thì cô là ai?
Jane mỉm cười. Cô đút hai tay vào túi áo khoác và khe khẽ đạp chân thật

nhẹ vào một ngọn cỏ.

- Cứ cho rằng tôi là một kẻ tò mò đi.
- Tò mò thì ai mà chẳng tò mò.
- Tôi tò mò vì nghề nghiệp. - Cảnh sát ư? - Người đàn ông hỏi bằng

giọng ngập ngừng, nhưng nụ cười của Jane đã trấn an ông.

- Không, không, tôi không phải là cảnh sát. Nếu nghĩ như vậy là ông sai

rồi. Tôi chỉ là một người tò mò, thậm chí còn có người trả tiền cho tôi vì
chuyện đó.

- Vậy là một thám tử tư?
- Việc này thì tôi không từ chối. Josh Parker gật đầu.
- Rõ rồi, tôi có xem những phim truyền hình nhiều tập về nghề nghiệp

của cô. Vì thế tôi cũng biết rằng một thám tử tư bao giờ cũng có một thân
chủ. Chắc trường hợp của cô cũng vậy?

- Chắc chắn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.