M
CHƯƠNG
18
•~•~•
ặc dầu vậy, tim tôi vẫn đập đến muốn nổ tung. Tiếng vang của
trái tim thúc mạnh vào hai mạng sườn. Mối nguy hiểm bị hóa đá
vẫn còn đó. Nhưng khi chiếc toa xe trôi qua luồng sáng, tôi nhìn thấy chính
gương mặt mình, chỉ một gương mặt của chính tôi. Đây chính là nơi ban
nãy Medusa vừa đứng, nhưng không hề thấy nó trong gương.
Tôi đánh bạo hơi nghiêng chiếc gương trên tay, nghiêng về phía trái để
nhìn mọi vật bên phải, bởi hình như con quỷ cái đã xuất hiện ở hướng này.
Chỉ nhìn vào gương, tôi hầu như không có cơ hội định hướng cho chính
xác. Thế nên tim tôi như thoáng ngưng hoạt động trong hành động liều lĩnh
đó. Đột ngột, tôi nhìn thấy nó trong gương. Không rõ nét, hơi run rẩy và
mờ nhòa, bởi có lẽ bản thân Medusa bây giờ cũng đang chuyển động. Nó
vừa gây ấn tượng trẻ thơ, vừa gây ấn tượng ghê tởm. Tôi đã quen quá nhiều
hình ảnh người ta dựng nên về Medusa, nhưng thực thể ở đây hoàn toàn
không giống chúng chút nào. Trông nó giống một người đang chuyển từ
thiếu nữ sang đàn bà. Nó mặc một cái váy hay là một áo choàng gì đó màu
xám. Cho tới nay tôi chỉ mới thoáng nhìn thấy nó từ xa, như một bóng tối
lướt qua, nhưng rõ là nó chưa thay đổi áo quần. Khuôn mặt nó trơn nhẵn,
rất nhợt nhạt, chỉ giống khuôn mặt người bình thường từ phần cằm lên trán.
Phía bên trên là một cái đầu đã bị bổ vỡ ra. Và từ cái hố đó, những con rắn
bò lên, trông thật tởm. Chúng giống hệt những con giun đất khổng lồ, béo
phị, màu xám bẩn. Chúng ngóng lên trên cao, nhưng không đứng yên mà
nghiêng ngả từ bên này sang bên nọ, rắn càng nhỏ thì nghiêng ngả càng
nhiều. Đây cũng không phải con quỷ Medusa thật sự, bởi đầu quỷ Medusa
không bị chẻ vỡ ra như thế này. Thực thể mà tôi đang nhìn thấy trong