CON GÁI THẦY LANG - Trang 126

họng cô. Và bây giờ lời đe doạ có vẻ như rất thật – mẹ cô đang chết dần,
đầu tiên là đầu óc bà sau đó là cơ thể bà.

Bọn con gái thu dọn đĩa ăn của chúng. "Con phải làm bài tập" Fia nói

"Ngủ ngon nhé, Waipo".

"Con cũng thế" Dory hùa theo. "Tạm biệt Waipo".

Bà Lưu Linh vẫy tay bọn trẻ từ bên kia bàn. Một lần Ruth đã yêu cầu

chúng hôn tạm biệt bà Lưu Linh. Nhưng bà đã cứng cả người lại trong khi
đáp trả cái chu mỏ của chúng. Art cũng đứng lên. "Con cũng có một số tài
liệu cho ngày mai cần xem lại. Tốt hơn là phải bắt tay vào việc sớm. Mẹ
ngủ ngon nhé!"

Khi bà Lưu Linh hì hụp trong buồng tắm, Ruth đi ra phòng khách nói

chuyện với Art "Mẹ càng ngày càng yếu đi".

"Anh cũng nhận thấy thế" Art vừa nói vừa sột soạt lật giấy tờ.

"Em sợ để mẹ một mình ở nhà trong lúc chúng ta đi Hawaii".

"Vậy em sẽ làm gì nào?"

Cô nhận thấy với một cú nhói trong tim là anh đã hỏi cô sẽ làm gì chứ

không phải hai người sẽ làm gì. Kể từ bữa tiệc hôm rằm tháng Tám, cô đã
nhận ra ở nhiều khía cạnh khác nhau là cô và Art đã thất bại trong cuộc
sống chung. Cô đã cố xua đuổi những ý nghĩ hắc ám này ra khỏi đầu,
nhưng nó lại bò trở lại khẳng định với cô rằng đó không phải là một lo lắng
vô căn cứ đâu. Tại sao cô lại có cảm giác mình không thuộc về bất cứ ai?
Tại sao cô lại lựa chọn một cách vô ý thức để yêu những người luôn giữ
một khoảng cách với cô? Cô có giống như mẹ mình nghiệp chướng quá
nặng, không bao giờ được hạnh phúc không? Cô không thể đổ lỗi cho Art.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.