CON GÁI THẦY LANG - Trang 128

nếu bà muốn đến dùng bữa…Nghe đây, anh thật sự có nhiều việc phải làm
bây giờ. Em có đưa mẹ em về nhà bây giờ không?"

"Có".

"Khi em quay lại, chúng ta sẽ uống rum với kem" Anh đặt tên cho

thức uống mà cô ưa như thế. "Nó sẽ làm cho em cảm thấy khá hơn".

Bà Lưu Linh phản đối ý định thuê một ai đó đến nhà bà dọn dẹp. Ruth

đã lường trước được việc này. Mẹ cô ghét phải trả tiền cho bất cứ việc gì
mà bà tin là mình có thể tự mình làm được, từ việc nhuộm tóc cho đến việc
sửa lại mái nhà.

"Đây là một chương trình huấn luyện cho những người mới nhập cư"

Ruth nói dối, "vì thế chúng ta chẳng phải mất một xu nào hết. Họ làm việc
miễn phí để họ có thêm kinh nghiệm trong bản tóm tắt thành tích của họ".
Bà Lưu Linh sẵn sàng chấp nhận lý do này làm Ruth có cảm thấy mình là
một đứa con hư. Cô sẽ bị phát giác. Hoặc có thể là không nhưng điều đó sẽ
tồi tệ hơn. Một điều nhắc nhở khác rằng căn bệnh đã làm giảm khả năng
nhận biết sự việc của bà.

Vài ngày sau khi người giúp việc đầu tiên bắt đầu làm việc, bà Lưu

Linh gọi điện đến than phiền "Cô ta nghĩ ở Mỹ mọi việc đều dễ dàng lắm.
Cô ta muốn nghỉ giải lao bèn bảo mẹ, thưa bà, tôi không kê dọn đồ đạc, tôi
không lau cửa sổ, tôi không ủi đồ. Mẹ hỏi cô ta, bộ cô nghĩ là cô không
phải động đậy ngón tay mà vẫn trở thành triệu phú sao? Ở Mỹ không có cái
kiểu cách đó đâu!"

Bà Lưu Linh tiếp tục ban phát những lời khuyên cho người mới nhập

cư này cho đến khi cô ta thôi việc. Ruth lại bắt tay vào tìm kiếm một vài
người khác. Trong khi chưa thuê được người, cô quyết định phải ghé lai
nhà mẹ vài lần một tuần để chắc chắn là gaz không bị hở, nước không chảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.