CON GÁI THẦY LANG - Trang 204

làm gãy chân thằng bé nữa hả?" Trương cau có nhìn dì Báu, còn dì thì bế
thằng bé lên. Dì bôi một ít thuốc vào bên trong má thằng bé. Chẳng bao lâu
nó nín khe, ngáp một cái và ngủ thiếp đi. Sau đó thì thầy lang nẹp cái
xương vai vào đúng vị trí.

"Thuốc ấy là thuốc gì vậy?" người chủ trại hòm hỏi dì Báu. Dì không

thèm trả lời.

"Một thứ thuốc gia truyền" thầy lang đáp. "Một ít thuốc phiện, một ít

hương liệu, một loại xương rồng đặc biệt ở một nơi chỉ có gia đình tôi
biết". "Xương rồng loại đặc biệt hả?" Trương nhúng ngón tay vào tô thuốc
rồi cho một ít vào má trong. Ông ta mời dì Báu một chút nhưng dì khịt mũi
khinh bỉ, ông ta cười, nhìn dì Báu thách thức như thể ông ta là ông chủ và
có thể làm bất cứ điều gì mà ông ta muốn.

Sau khi vợ chồng nhà Trương và đứa bé đi khỏi, chú Út tập tễnh bước

vào.
Chú bị thương vì con ngựa bỗng trở chứng của chú, ấy là chú giải thích như
vậy với thầy thuốc. Chú cưỡi ngựa từ Bắc Kinh đến Hằng Tâm, trong lúc
ngồi nghỉ, con ngựa giật mình trông thấy một con thỏ, rồi con thỏ giật mình
vì con ngựa và con ngựa lập tức giẫm lên chân chú Út. Ba ngón chân của
chú bị bong ra, và chú Út cưỡi con ngựa giở chứng đến Chu Khẩu, thẳng
đến nhà ông thầy lang nổi tiếng.

Chú Út ngồi trên cái ghế đệm dùng cho người bệnh. Dì Báu ở buồng

trong có thể nhìn thấy chú qua bức mành sáo. Chú là một chàng trai mảnh
khảnh 22 tuổi. Khuôn mặt thanh tú, quý phái nhưng không có vẻ kênh kiệu
hay trịch thượng. Quần áo của chú không phải là quần áo của người giàu có
nhưng rất chỉnh tề. Dì nghe chú pha trò về tai nạn của chú. "Con ngựa cái
của tôi phát rồ lên vì sợ. Tôi đồ rằng nó sẽ phi nước đại đến thẳng thế giới
bên kia với cái xác tôi kéo theo sau". Khi dì Báu bước vào phòng, dì nói
"Nhưng số phận lại mang anh đến đây". Chú Út im bặt. Khi dì cười chú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.