CON GÁI THẦY LANG - Trang 408

Ba

Ở gian triển lãm đầu tiên của Viện bảo tàng nghệ thuật châu Á, Ruth nhìn
thấy ông Tặng hôn lên má mẹ cô. Bà Lưu Linh cười như một nữ sinh nhút
nhát, và rồi tay trong tay họ đi sang gian bên cạnh.

Art huých vào người Ruth và khuỳnh tay ra "Nào, anh sẽ không chịu

thua kém mọi người đâu". Họ bắt kịp bà Lưu Linh và người bạn đồng hành
của bà, hai người đang ngồi ở một chiếc ghế dài kê trước phòng trưng bày
những cái chuông đồng treo thành hai dãy trên một cái khung khổng lồ vào
khoảng gần 4 mét chiều cao và hơn 5 mét chiều dài.

"Giống như dàn để tế thần" Ruth nói nhỏ và ngồi xuống bên cạnh ông

Tặng.
"Mỗi cái chuông đều có hai giọng phân biệt" Ông Tặng nói giọng nhỏ nhẹ
nhưng đầy sức thuyết phục. "Dùi đánh vào chuông ở dưới đáy hoặc bên
phải. Khi có nhiều người chơi nhạc và các cái chuông được đánh cùng một
lúc thì âm giai của nó phức tạp hơn, có nhiều lớp giọng hơn. Tôi đã có
được vinh dự nghe những nghệ sĩ Trung Hoa trình diễn mới đây trong một
dịp đặc biệt" Ông mỉm cười khi nhớ lại điều này. "Trong tâm tưởng, tôi
thấy mình quay lại thời kỳ 3000 năm trước. Tôi nghe thấy cái điều mà một
người ở vào cái thời ấy nghe thấy, trải qua cũng cái niềm thán phục ấy. Tôi
có thể hình dung người đang nghe này là một phụ nữ, một phụ nữ rất xinh
đẹp" Ông xiết chặt tay bà Lưu Linh. "Và tôi tự nhủ, vào khoảng 3000 năm
nữa cũng có thể có một người phụ nữ khác nghe những giai điệu này và
nghĩ rằng tôi cũng đẹp trai. Dầu chúng tôi không biết rõ về nhau nhưng
chúng tôi liên hệ với nhau qua âm nhạc. Bà có nghĩ thế không?" Ông nhìn
bà Lưu Linh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.