CON GÁI THẦY LANG - Trang 75

Chương 3

Trong phòng chờ ở bệnh viện, Ruth nhìn thấy tất cả bệnh nhân, trừ một
người đàn ông hói đầu, đều là người Châu Á. Cô đọc bảng tên các bác sĩ:
Phong, Vọng, Văn, Thanh, Chinh, Bổng, Quắc, Quyết. Cô tiếp tân trông
giống người Hoa, cả các y tá cũng vậy.

Vào những năm 60, Ruth suy ngẫm, người ta mạ lị những tổ chức

phục vụ cho những chủng tộc người không phải da trắng, coi như là những
chỗ cách ly. Bây giờ người ta lại yêu cầu những nơi này cần phải có tính
nhạy cảm văn hoá. Còn nữa, San Francisco có một phần ba là người Hoa
nên đây cũng là một môi trường tiếp thị. Người hói đầu liếc nhìn quanh,
như thể muốn tìm một chỗ trốn thoát. Không biết ông ta có cái họ giống
như họ Young để có thể bị nhận diện một cách nhầm lẫn bởi vì một cái may
vi tính mù loà trước sự phân biệt chủng tộc không? Chắc ông ta cũng nhận
điện thoại từ những nhân viên tiếp thị bằng điện thoại nói tiếng Hoa, cố
gắng ghi tên ông vào lộ tuyến điện thoại đường dài đến Hồng Kông và Đài
Loan. Ruth biết điều này có nghĩa là ông sẽ có cảm giác của một người
ngoài cuộc, bởi vì cô đã mang cảm giác này trong lòng từ khi còn là một
đứa bé. Chuyển nhà đến tám lần đã làm cô nhận thức được cô không phù
hợp với một nơi ở nhất định như thế nào.

"Fia bắt đầu học lớp sáu à?" Bây giờ bà Lưu Linh hỏi.

"Mẹ đang nghĩ về Dory," Ruth trả lời. Dory phải học chậm lại một

năm bởi vì những biến động do sự thiếu hụt tài chánh. Bây giờ con bé nhận
được một chương trình đào tạo đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.