CON HOANG - Trang 112

Thôi đành nhắm mắt cho nhanh qua.

Thôi đành chấp nhận cho nhanh, kẻo ai đó bắt gặp, đời mình ô

nhục hơn.

Nghĩ vậy Thắm nhắm mắt nằm bất động. Nước mắt nàng

a ướt thái dương, nàng đau xót rên gọi “Hạnh ơi!”

Khi nàng mở mắt, ngồi dậy mặc lại áo quần, chui ra khỏi gầm

Tam Bảo, nàng nhận thấy Phật Bà nghìn mắt nghìn tay phóng
những tia nhìn giận dữ. Hai ông Hộ pháp cũng trợn mắt, cau mày
như gầm lên tức giận.

- Ngài cũng biết tức giận ư? Tức giận, linh thiêng. Sao các ngài

không đạp sập cái Tam Bảo này đi, cho sập xuống. Hãy chôn vùi cái
thân thể lõa lồ trần truồng như nhộng đang nằm ngáy dưới bệ
ngồi của các ngài đi. Tôi xin các ngài.

Nàng chắp tay thành tâm khấu đầu lễ năm vái. Nàng nguyện

cầu điều nàng mong muốn tức khắc sẽ thành hiện thực.

Lần khấu đầu vái thứ năm, lần cuối cùng, nàng nhắm mắt

thật lâu những mong tiên ứng.

Nhưng khi nàng mở mắt ra. Phật vẫn ngồi yên vị trên cao, lông

mày giãn, gương mặt bình thản.

- Đức Phật từ bi, sao người không trừng phạt những kẻ ác? Sao

người không động lòng thương con, bảo vệ con đây, con làm gì nên
tội?

Thắm quỳ gối cúi đầu như con chiên ngoan đạo đang sám hối

nhận tội:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.