CON HOANG - Trang 28

- Mày không muốn yên, ông sẽ cho mày biết mặt.

Bác Hai hể hả:

- Hì. Thế là đủ!

Bác Hai phần phật chạy về phía cháu gái, tới nhà, ông sầm

sầm đập cửa:

- Từ nay không được cho con Thắm đến chốn ba quân nghe

chưa. Có ngày họa đấy. Trông con Thắm đấy. - Nói rồi ông quay
đi.

Chiếc đèn bão trên tay ông lúc lắc lúc lắc như quang gánh

không đồ, nhẹ tênh trên vai người chạy nạn. Ông chạy quay lại, đến
gốc cây nhãn cổ tăm tối để bắt tận tay vạch tận mặt thằng Mã,
con Mỵ. Nếu chúng nó còn nằm đó, ông sẽ hô hoán cho dân làng
đang đấu tố trong đình ùa ra mà xem.

Ông chạy rất nhanh, đến nơi, không thấy Mã, không thấy Mỵ.

Đất dưới gốc cây nhẵn mịn còn ấm nóng hơi người. Ông soi rọi
xung quanh. Bực mình, ông đạp mạnh vào thân cây, cây đánh chân
ông đau điếng làm vết thương ban nãy máu lại tứa ra. Ông xuýt
xoa:

- Mẹ kiếp!

Đêm hôm ấy, đợi mẹ ngủ say, Thắm rón rén vào buồng, khe

khẽ chốt chặt cửa. Trong bóng tối lặng thinh, đôi mắt trẻ mở căng
sáng lên thăm thính không gian. Cảm thấy thật sự an toàn, Thắm
rón rén tụt quần, ngồi xổm xuống sàn nhà. Nàng cẩn trọng châm
đèn, đưa ngọn đèn xuống dưới háng. Nàng bạo dạn khêu lửa thật to.
Nàng dạng rộng hai chân, hồi hộp thăm khám kỹ cái chỗ ấy của
mình. Cái chỗ ấy mịn màng như của mọi đứa trẻ gái tắm truồng ao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.