CON HOANG - Trang 99

Thằng tây như con lợn đói ngửi thấy mùi cám mà chưa được ăn.

Hắn cuống quýt, xoắn xuýt, khẩn khoản:

- Ồ. Ma đam, xuống đây nào. Đừng sợ.

Thằng tây khẩn khoản. Nó tháo chiếc đồng hồ trên tay giơ

lên. Nó cởi áo khoe bộ ngực đầy lông. Chị Năm bám chặt cành cây.
Chị kiên định nghĩ cách. Thằng tây ôm gốc cây ngửa cổ ngóng đợi
như con sói thèm nho. Chị Năm bất ngờ nhảy vào thúng nhãn, chìm
nghỉm và lặng im.

Thằng tây ngửa cổ lên không thấy chị Năm đâu, nó đu người

lên, toan với thúng nhãn treo lơ lửng cành bên. Nhưng, cành nhãn bị
sâu, gãy khục, tạo thành một đòn chí tử giáng xuống lưng tây. Đau
điếng, tức giận, thằng tây giương súng bóp cò. Bằm bằm bằm.

Đứa trẻ sơ sinh giật mình khóc thét.

Đạn xuyên áo chị Năm. Thúng nhãn tan tành, từng mảnh nhỏ và

nhẹ bay bay, rơi rơi như cánh én cùng ngàn ngàn tia máu sáng láng
như cầu vồng như những chùm pháo hoa rực rỡ giữa bầu trời
trong vắt gió im. Những mảnh vụn da thịt chị Năm quyện trong máu
đỏ thành dòng xối xả như mưa lửa táp vào mặt thằng tây, đẫm dày
mặt đất, loang trên mặt hồ, đọng trên tàu lá sen vương trên ngàn lá
nhãn như ngàn con mắt, ngàn con mắt vằn lên ngầu đỏ.

Sợi dây thừng lõng thõng đong đưa. Đứa trẻ trong nhà im bặt.

Bốn chín ngày mất, nhà chùa làm lễ cầu hồn cho chị Năm.

Trời hôm ấy nở một trận mưa rào lịch sử. Mưa nhuần nhuyễn
nhiều ngày. Máu khô rẻo quánh, quyện vào mưa sền sệt chảy,
ngấm, thấm sâu vào lòng đất. Mưa. Mưa tiễn đau thương lùi vào
quá khứ. Mưa rửa u buồn. Mưa tắm đất, cỏ cây hoa lá, con người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.