CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 104

tha thứ, nhưng kẻ không biết ăn năn mà còn rút lại lời thú tội, nhổ rồi lại liếm,
cứng đầu cứng cổ chối cãi rằng mình chẳng có gì phải ăn năn, thì chỉ còn nước
chết. Năm mươi kẻ khai man như thế đã bị kết án tử.

Tiên đoán phản ứng của những tù nhân khác chẳng khó gì. Nếu anh thú tội,

anh còn toàn mạng, dù có bị giam cầm, và anh có thể đợi mà xem diễn biến sắp
tới. Nếu anh không thú tội, hoặc tồi tệ hơn, anh rút lại lời thú tội của mình, anh
lên giàn thiêu. Năm trăm kẻ rút lại lời thú tội còn sống vội vàng rút lại lời phản
cung kia.

Và hóa ra, những người chọn ăn năn đã lựa chọn thông minh. Năm 1312,

những người không nhận tội bị kết án tù chung thân trong khi những kẻ nhận tội
được tha. Philip không hướng tới một cuộc tàn sát, ông ta chỉ muốn giải tán dòng
tu. Những hiệp sĩ được thả tự do, thân thể và tinh thần suy sụp vì bốn năm năm tù
đày, lặng lẽ trôi dạt vào các dòng tu khác. Tất cả những gì họ muốn là được người
đời quên lãng, và sự biến mất lặng lẽ này rồi sẽ thắp lên huyền thoại về sự tồn tại
ngầm của dòng tu.

Molay vẫn yêu cầu được Giáo hoàng lắng nghe. Clement đã triệu tập một

hội đồng ở Viên vào năm 1311 nhưng không có mặt Molay. Việc giải tán dòng tu
được thông qua và tài sản của nó được chuyển sang cho các hiệp sĩ dòng Cứu tế
dù tạm thời nhà vua sẽ quản lý.

Ba năm nữa lại trôi qua, và cuối cùng một thỏa ước cũng đạt được với Giáo

hoàng. Vào ngày 19 tháng Ba năm 1311, trước cổng Nhà thờ Đức Bà, Molay bị
kết án tù chung thân. Ông phản ứng lại đầy phẩm giá. Ông ta đã chờ đợi Giáo
hoàng cho phép mình tự biện hộ, giờ ông ta cảm thấy bị phản bội. Ông ta biết nếu
mình rút lại lời thú tội thì sẽ bị kết án tái phạm và khai man. Ông ta đã cảm thấy
những gì trong tim khi đứng đó sau gần bảy năm chờ đợi cuộc phán xử? Liệu ông
ta có lấy lại được dũng khí của các bậc tiền bối? Hay là ông ta sẽ đơn giản quyết
định rằng, giờ mình đã suy sụp lắm rồi, bị xử phải sống nốt những ngày cuối đời
trong ô nhục, bị thiêu sống, mình cũng nên chết một cái chết đường hoàng? Bởi
ông ta đã dõng dạc lớn tiếng quả quyết rằng bản thân và các anh em trong dòng tu
vô tội. Các hiệp sĩ dòng Đền, ông nói, phạm một tội và chỉ một tội duy nhất: vì
nhát gan mà họ đã phản bội lại dòng Đền. Ông ta sẽ không tiếp tục làm vậy nữa.

Nogaret mở cờ trong bụng. Một tội ác công khai đòi hỏi một sự kết án công

khai, dứt khoát, ngay lập tức. Geoffroy xứ Charnay, trưởng nhánh dòng Đền ở
Normandy, cũng theo gương Molay. Cũng chính trong hôm đó nhà vua ra quyết
định: một giàn thiêu được dựng lên ở mũi đảo Île de la Cité. Vào lúc hoàng hôn,
Molay và Charnay bị thiêu sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.