CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 246

sách như của anh. Cho tôi ba năm nữa đi...” Tiếp đó là một khoảng ngưng dài.
Một biểu cảm giống như xấu hổ đớn đau xuất hiện trên khuôn mặt Garamond.

“Gì hả? Anh tự túc? Không, không, không phải chuyện số lượng. Chúng tôi

có thể hạ thấp chi phí... Nhưng về mặt nguyên tắc, Manutius không... Tất nhiên
rồi, anh nói đúng, ngay cả Joyce và Proust còn... Tất nhiên, tôi hiểu mà...”

Lại một quãng ngừng đau đớn nữa. “Được rồi, chúng ta sẽ bàn về chuyện

này. Tôi đã rất thành thật với anh, mà anh thì lại nôn nóng... Chúng ta hãy thử cái
mà người Mỹ gọi là liên doanh xem. Họ luôn đi trước chúng ta, người Yankee ấy.
Mai anh ghé qua đây đi, chúng ta sẽ cùng tính toán... Xin cho tôi được gửi tới anh
lòng tôn kính và ngưỡng mộ.”

Garamond dường như vừa tỉnh mộng. Ông ta dụi mắt, rồi đột nhiên nhớ ra

sự tồn tại của vị khách kia. “Xin thứ lỗi cho tôi. Đó là một cây bút, một cây bút
đích thực, có lẽ là một trong số những tác gia vĩ đại. Ấy thế mà vì chính cái lý do
này... Đôi khi công việc này cũng khiến ta hèn đi lắm. Giá mà không phải vì thiên
hướng... Mà chúng ta nói đến đâu rồi nhỉ? À vâng, tôi nghĩ là chúng ta đã nói với
nhau đủ mọi thứ cần nói rồi. Tôi sẽ viết thư cho anh, ừm, sau khoảng một tháng
nữa. Hãy để tác phẩm của anh lại đây, nó đang ở nơi đáng tin cậy.”

Chỉ huy De Gubernatis đi ra, im lìm. Ông ta đã đặt chân lên lò luyện của

vinh quang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.