CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 469

năm 1584 đã thất bại.”

“Đừng quên rằng dòng Tên là những người sắt đá, không dễ mắc lỡm đâu,”

Diotallevi nhận xét.

“À, về chuyện đó,” Belbo nói, “một tu sĩ dòng Tên có thể ăn sống nuốt tươi

hai hiệp sĩ dòng Đền trong bữa sáng và chén thêm hai chú trong bữa tối. Họ cũng
từng bị giải thể, hơn một lần cơ đấy, và tất cả các nhà nước ở châu Âu đều nhúng
tay vào, nhưng họ vẫn sờ sờ ra đó.”

Chúng tôi phải đặt mình vào vị trí dòng Tên. Liệu một người dòng Tên sẽ

làm gì nếu Postel vuột khỏi tay anh ta? Tôi lập tức nảy ra một ý tưởng, nhưng nó
quỷ dị đến nỗi thậm chí cả các Quỷ giả của chúng tôi cũng không nuốt trôi nổi,
tôi nghĩ vậy: Hội Thập tự Hoa hồng là phát minh của dòng Tên!

“Sau khi Postel chết,” tôi lý luận, “dòng Tên - vốn dĩ thông minh - đã nhờ

tính toán mà đoán trước được vụ nhầm lẫn về lịch và quyết định tiên hạ thủ vi
cường. Họ bày ra vụ Thập tự Hoa hồng dương Đông kích Tây này, tính toán
chính xác những gì sẽ xảy ra. Trong số tất cả những kẻ cuồng tín đớp con mồi đó,
có người thuộc các nhóm dòng Đền thật sẽ mất cảnh giác mà xuất đầu lộ diện.
Hãy tưởng tượng cơn thịnh nộ của Bacon: ‘Fludd, đồ ngốc, mi không thể giữ
mồm giữ miệng sao?’ ‘Nhưng, thưa ngài, hình như họ ở phe chúng ta...’ ‘Thằng
ngu, mi chưa từng được dạy không bao giờ được tin bọn nhà thờ à? Đáng lẽ
chúng phải thiêu sống mi chứ không phải tên khốn đáng thương ở Nola!’”

“Nhưng trong trường hợp ấy,” Belbo nói, “tại sao khi các thành viên Hội

Thập tự Hoa hồng chuyển tới Pháp thì dòng Tên hay đám bồi bút mà họ thuê lại
tấn công những người mới đến như bọn lạc giáo bị quỷ ám?”

“Cố nhiên là chẳng ai trông đợi dòng Tên hành động thẳng thắn dễ hiểu.

Nếu vậy thì họ có còn là dòng Tên không?”

Chúng tôi tranh cãi mãi về đề xuất của tôi và cuối cùng đồng lòng nhất trí

chốt lại rằng giả thiết ban đầu tốt hơn: Hội Thập tự Hoa hồng là miếng mồi mà
phái Bacon và người Đức tung cho người Pháp. Nhưng ngay khi các bản tuyên
ngôn xuất hiện, dòng Tên đã lập tức bắt lấy. Và họ lập tức tham gia vào trò chơi
với mục đích khuấy cho nước đục thêm. Rõ ràng, mục tiêu của dòng Tên là ngăn
các nhóm Anh và Đức gặp nhóm người Pháp; và để đạt được mục đích đó họ sẵn
lòng làm bất cứ trò gì, bất luận bẩn thỉu tới đâu.

Trong khi đó, họ ghi lại các sự kiện, thu thập thông tin, và đưa tất cả vào -

đâu nhỉ? Vào Abulafia, Belbo đùa. Nhưng Diotallevi, chính anh cũng đang thu
thập thông tin, bảo rằng chuyện đó không phải đùa. Chắc chắn dòng Tên đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.