CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 541

đang quay về với văn chương, dù chỉ hạng hai, thứ văn chương không phải đời
sống.

Nhưng vào ngày mùng 10 tháng Sáu, có chuyện gì đó tồi tệ hẳn đã xảy ra.

Các ghi chép hỗn độn, tất cả những gì tôi có là phỏng đoán.

Lorenza nhờ anh ta chở nàng tới Riviera để gặp một cô bạn và lấy thứ gì đó,

một tài liệu, một văn bản công chứng, một thứ vớ vẩn chỉ cần gửi qua bưu điện là
được. Belbo đồng ý, ngây ngất vì ý tưởng được cùng nàng hưởng ngày Chủ nhật
ngoài biển.

Họ tới nơi ấy - tôi không thể dò ra chính xác nơi nào, có lẽ gần Portofino.

Mô tả của Belbo toàn là cảm xúc, căng thẳng, thất vọng, tâm trạng; chẳng có nét
nào về cảnh vật. Lorenza đi lo việc lặt vặt của mình trong khi Belbo đợi trong
một quán cà phê. Rồi nàng nói họ có thể đi ăn cá ở một nơi nằm trên vách đá cao.

Sau đó, câu chuyện trở nên rời rạc. Có những mẩu đối thoại không dấu

ngoặc kép, tựa hồ chép vội dưới nắng cháy vì e rằng chuỗi mặc khải kia sẽ mờ
nhạt đi mất. Họ lái xe xa hết mức có thể rồi tiếp tục cuốc bộ, vượt qua những lối
mòn Linguria khó đi dọc bờ biển, bốn bề toàn hoa, tới nhà hàng. Vừa ngồi xuống
thì họ thấy ở bàn bên cạnh một tấm biển đặt chỗ trước của Conte Agliè.

Tình cờ làm sao, Belbo ắt đã nói vậy. Một sự tình cờ ghê tởm, Lorenza đáp;

nàng không muốn Agliè biết nàng ở đó, mà lại với Belbo. Tại sao không, có gì
không tốt sao? Agliè có quyền gì mà ghen tuông? Đúng không? Không, đây là
chuyện phong vị, Agliè đã mời nàng đi chơi hôm nay và nàng nói nàng bận.
Belbo không muốn nàng giống một kẻ nói dối, phải vậy không? Nàng sẽ không
giống một kẻ nói dối; trên thực tế nàng bận thật, nàng hẹn hò với Belbo. Như vậy
thì có gì đáng xấu hổ chứ? Không có gì đáng xấu hổ, nhưng nàng có những
nguyên tắc tế nhị riêng của nàng, nếu Belbo không phiền.

Họ rời nhà hàng, quay trở lại con đường kia, nhưng Lorenza đột nhiên dừng

lại; nàng thấy có người đang đi tới. Belbo không biết họ. Những người bạn của
Agliè, nàng nói, và nàng không muốn họ thấy nàng. Một tình huống khó xử: nàng
dựa vào thành một cây cầu nhỏ bắc qua một hẻm núi đầy cây ô liu, một tờ báo
mở rộng trước mặt cứ như nàng đột nhiên trở nên chú ý đến tin thời sự. Belbo
đứng cách đó mười bước tựa hồ vô tình ngang qua.

Một người bạn của Agliè đi qua. Lorenza nói rằng nếu họ tiếp tục đi con

đường này thì chắc chắn sẽ gặp chính Agliè. Quỷ tha ma bắt, Belbo nói. Vậy thì
có sao? Lorenza nói anh ta không nhạy cảm gì cả. Giải pháp: Tới chỗ ô tô mà
không đi theo con đường này, đi tắt qua các dốc núi. Một cuộc trốn chạy hụt hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.