CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 630

lở. Trục xuất đi một hòn đá cuội, tình cờ, nó trở nên không yên, lăn xuống (à,
horror vacui!), một hòn sỏi khác rơi trên đầu nó, và có chiều cao. Những bề mặt.
Những bề mặt chồng lên bề mặt. Sự thông thái của Mẹ Đất. Và của Lia.

Tại sao sự thấu tỏ không đem lại cho tôi bình yên? Tại sao lại đi yêu Số

phận nếu Số phận giết anh chết cứng như Thượng đế hay Âm mưu của các
Archon? Có lẽ đến cuối cùng tôi vẫn chưa thấu tỏ; có lẽ tôi còn thiếu một mảnh
trong trò chơi ghép hình, một ô trống.

Cái tôi đọc cuối cùng, khi cuộc sống, bề mặt gác trên bề mặt, đã bị kinh

nghiệm kết thành vỏ cứng trùm kín hoàn toàn, anh biết mọi thứ, bí mật, quyền
lực, và vinh quang, tại sao anh được sinh ra, tại sao anh chết đi, và tất cả chuyện
ấy có gì khác? Anh thông tuệ. Nhưng sự thông tuệ vĩ đại nhất, vào thời khắc ấy,
là biết rằng sự thông tuệ của anh đã quá muộn. Anh thấu tỏ mọi thứ khi không
còn có gì để thấu tỏ.

Giờ tôi biết Luật của Nước trời là gì, luật của Malkhut nghèo nàn, tuyệt

vọng, rách rưới, nơi Trí tuệ đã lưu vong, mò mẫm hòng khôi phục sự trong sáng
trước đây của nó. Sự thật của Malkhut, sự thật duy nhất chiếu sáng trong đêm đen
của Sefirot, là Trí tuệ bị bóc trần trong Malkhut, và bí ẩn của nó không nằm trong
sự tồn tại mà trong sự rời bỏ tồn tại. Sau đó, những Thứ Khác lại bắt đầu.

Và, với những thứ khác, các Quỷ giả, kiếm tìm những vực thẳm nơi bí mật

sự điên rồ của họ đang ẩn mình.

Dọc theo những dốc núi Bricco là hàng hàng nho. Tôi biết chúng, tôi đã nhìn

thấy những hàng lớp tương tự trong thời mình. Không học thuyết về con số nào
có thể nói xem liệu chúng theo trật tự từ dưới lên hay từ trên xuống. Ở giữa
những hàng nho - nhưng anh phải đi chân trần, với đôi gót chân chai cứng, từ
thời niên thiếu - có những cây đào. Những cây đào vàng chỉ sinh trưởng giữa
những rặng nho. Anh chỉ cần ấn ngón cái là có thể tách một trái đào; hạt đào gần
như lộ ra hoàn toàn, sạch sẽ như thể nó đã được xử lý hóa chất, trừ một chút thịt
cùi thi thoảng dính lại, trắng nõn, nhỏ xíu, bám lấy như một con sâu. Khi anh cắn
trái đào, lớp vỏ đỏ tươi tạo nên những cơn rung động chạy thẳng từ lưỡi tới bộ vị
anh. Những con khủng long từng đi lại nơi này. Rồi một bề mặt khác phủ lên bề
mặt của chúng. Thế nhưng, như Belbo khi anh ta chơi cây kèn trômpet, khi tôi
cắn trái đào tôi thấu tỏ Nước trời và hợp với nó làm một. Phần còn lại chỉ là sự
lanh lợi. Sáng tác, sáng tác ra Kế hoạch, Casaubon. Đó là điều mọi người đều đã
làm, để giải thích những con khủng long và những trái đào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.