CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 95

Joinville khuỵu xuống, Joinville ngã bổ qua đầu con vật, ông ta đứng dậy, kiếm
trong tay và hiệp sĩ Erard de Siverey (“cầu Chúa vinh danh anh ta”) chỉ về một
ngôi nhà đổ nát mà họ có thể ẩn nấp. Họ bị quân Thổ cưỡi trên lưng ngựa giày
xéo. Hiệp sĩ Frederic xứ Loupey bị đánh từ phía sau, “đòn ấy tạo ra một vết
thương lớn tới nỗi máu ục ra từ cơ thể anh ta như tràn từ lỗ nút thùng rượu.”
Siverey nhận một cứ chém sượt qua mặt khiến “mũi anh ta rớt lủng lẳng trên
môi.” Và cứ như vậy, cho tới khi quân cứu viện tới. Họ rời ngôi nhà và di chuyển
đến một địa điểm khác trên chiến trường, nơi có thêm nhiều cái chết cùng những
cuộc giải cứu vào phút chót, và thêm những tiếng ồn ào cầu nguyện thánh James.
Trong lúc đó, vị bá tước dũng mãnh vùng Soissons vừa vung gươm vừa thét lớn,
“Ngài Joinville, cứ để lũ chó má kia tru như chúng muốn. Xin thề trên mũ trùm
của Chúa, rồi chúng ta sẽ có lúc tán với nhau về cái ngày này, anh và tôi, yên vị ở
nhà bên các phu nhân của chúng ta!” Nhà vua hỏi tin tức người em trai của mình,
bá tước Artois khốn khổ, thì sư huynh Henri de Ronnay, mục sư trưởng của các
hiệp sĩ Cứu tế, trả lời rằng ông ta “có tin tốt, vì chắc chắn giờ bá tước đang ở trên
thiên đàng.” “Những gì cậu ấy hiến dâng đã vinh danh Chúa,” nhà vua đáp,
những giọt lệ lớn nhỏ từ khóe mi ngài.

Nhưng câu chuyện không phải lúc nào cũng là một vở ba lê, thiên thần và

nhuốm máu. Đại thủ lĩnh Guillaume de Sonnac tử trận, bị lửa Hy Lạp thiêu sống.
Xú khí của xác chết và sự thiếu thốn lương thực khiến quân Cơ đốc nhiễm bệnh
hoại huyết. Lính của thánh Louis cuối cùng bị đánh tan tác. Nhà vua bị bệnh lỵ
hành thê thảm đến nỗi phải cắt béng luôn đít quần để tiết kiệm thời gian trên
chiến trường. Damietta thất thủ và hoàng hậu phải thương lượng với quân Hồi
giáo, trả năm trăm ngàn đồng livre tournois chuộc nhà vua về.

Những cuộc thập tự chinh được tiến hành trong trò lừa đạo đức. Trên đường

về Saint-Jean-d’Acre, vua Louis được tung hô như người chiến thắng, toàn thành
phố đổ ra đường đón chào ông ta, trong đó có cả giới tăng lữ, phụ nữ và trẻ em.
Các hiệp sĩ dòng Đền thấy được chiều gió đang thổi liền cố gắng mở thương
lượng với Damascus. Louis phát hiện ra chuyện này và, nổi cơn tam bành vì bị
qua mặt, không công nhận vị đại thủ lĩnh mới ngay trước mặt các sứ giả Hồi giáo.
Vị đại thử linh kia phải rút lại những lời hứa với kẻ thù, quỳ xuống trước mặt nhà
vua cầu xin vua tha thứ. Không ai có thể nói rằng các Hiệp sĩ đã không chiến đấu
quả cảm và quên mình nhưng nhà vua nước Pháp vẫn sỉ nhục họ để củng cố lại
quyền lực của mình. Và nửa thế kỷ sau, người kế nhiệm của Louis, Philip, để
củng cố quyền lực của mình, sẽ ném các Hiệp sĩ lên giàn thiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.