CON LỚN NHANH BÊN CHA MỖI NGÀY - Trang 26

T

Cú điện thoại

vào lúc nửa đêm

iếng điện thoại réo vào lúc nửa đêm khuya khoắt làm tôi
giật mình.

Trời hỡi! Sao không để yên cho người ta ngủ? – tôi chán

nản nghĩ thầm và thò tay định nhấc chiếc ống nghe khỏi máy
đặt sang bên.

- Đừng anh. – Vợ tôi chồm dậy – Nhỡ con Liza…

- Nó lớn rồi, 22 tuổi chứ ít gì, tôi làu bàu và rụt tay lại, vùi

mình sâu hơn vào đống chăn mền.

Vợ tôi chưa kịp mở miệng thì từ chiếc lon nhỏ của máy điện

thoại phát ra một giọng lè nhè, khê nồng:

- Mẹ ơi, con biết bây giờ đã khuya lắm nhưng mẹ… mẹ…

đừng… đừng ngắt lời con nhé. Và đừng… đừng hỏi… gì cả.
Con… con có uống một tí. Cho đỡ buồn thôi mà. Bây giờ, con s…
ắp ra tới đường cái rồi. Xe nhiều lắm, chúng… chạy vùn vụt…
nhưng chẳng ai chịu dừng lại. Con… lạnh lắm. Con muốn ngủ.
Trời đất quay… cuồng thế nào ấy. Con sợ lắm.

- Mẹ đây con. Đừng sợ. Chuyện gì đã xảy ra với con vậy? – Vợ

tôi nhẹ nhàng.

Còn tôi ngạc nhiên không hiểu con mình đổ đốn ra lúc nào?

- Con biết con… con làm mẹ buồn vì con phải học lại lớp 10.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.