CÔN LUÂN - Trang 212

quan sát, không được sinh sự. Hai mẹ con hớn hở hứa hẹn, nhưng Lương
Tiêu bản tính khó sửa, chưa được một ngày đã xô xát với hai đạo sĩ.
Lúc này thấy con trai gây vạ còn chối bay chối biến, Văn Tĩnh rất bực,
song nhận ra hai đạo sĩ cũng chẳng phải hạng tử tế gì, bị Lương Tiêu chọc
ghẹo kể như ác giả ác báo mà thôi, nên y không nói không rằng, chỉ lãnh
đạm quan sát.
Đạo sĩ mặt trắng hơi lúng túng, liếc nhìn vợ chồng Văn Tĩnh, hừ mũi:
- Được lắm! Các người dám vô lễ với đạo gia, vậy hãy báo tên hiệu, đạo
gia sẽ ghi nợ.
Văn Tĩnh còn cân nhắc xem nên trả lời thế nào, Lương Tiêu đã cười đáp:
- Cha ta tên Triển Thích, mẹ ta tên Cát Nữu, còn tên ta là Bích Tử.
Văn Tĩnh ngạc nhiên nghĩ bụng, thằng nhóc lộn xộn quá, nói cái quái gì thế
không biết? Đạo sĩ mặt trắng lặp lại:
- Triển Thích, Cát Nữu, Tị Tử3, hừm, cái tên này thì hơi kỳ cục …
Lương Tiêu cười nói:
- Có gì đâu mà kỳ cục, tại ngươi là một lão mũi trâu đó thôi.
Mọi người ngẩn ra, rồi phá lên cười khoái trá. Đạo sĩ mặt đen mắc lỡm,
trừng mắt quát:
- Đồ lộn giống…
Ngọc Linh từ từ đứng dậy, hỏi:
- Tên mũi trâu, ngươi chửi ai đấy?
Dung mạo nàng cực đẹp, nhưng ánh mắt thì sắc lạnh vô cùng, đạo sĩ mặt
trắng cảm thấy bất ổn, cung tay nói lớn:
- Non nước còn đây, ngày sau tất có dịp tái ngộ ba vị. – nói đoạn, hắn kéo
sư đệ chạy vù ra cửa.
Văn Tĩnh quay lại giải huyệt cho La Tùng, nhìn sang Hàn Tranh đã cứng
miệng, hôn mê bất tỉnh, y bất giác cau mày:
- Vị nhân huynh này bị thương nặng đấy!
La Tùng hậm hực:
- Tên đạo sĩ khốn kiếp xuất cước thực tàn độc… - cùng với lời nói, khuôn
mặt y đổi ra ảm đạm vô cùng.
Văn Tĩnh chìa tay về phía Ngọc Linh. Phu phụ tâm đầu ý hợp, Ngọc Linh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.