CÔN LUÂN - Trang 296

lĩnh y nên không dám sơ suất, trong lúc điểm chân đối phó Lương Tiêu thì
cũng dồn sức giật xích, thầm nghĩ một khi bảy mũi dùi ăn sâu vào người,
bất kể ngươi là thiên vương lão tử gì gì đi nữa thì cũng đừng hòng thoát
thân.
Ai ngờ siết xích lại mà Tần Bá Phù vẫn đứng yên. Thầm biết không ổn, Hà
Tung Dương bèn chú ý nhìn, thì ra dùi sắt vẫn chưa đâm vào thân thể đối
phương mà còn có chiều hướng cong đi, hắn buột miệng than: “Ngạnh
công ghê thực!” Lúc ấy tiếng vó ngựa đã tới gần. Viện binh sắp đến mà hắn
vẫn hoang mang. Làm bộ khoái đã lâu, đã trải qua đủ mùi sóng gió, nhưng
hắn chưa bao giờ gặp một cường địch nào như thế này.
Lương Tiêu nghe tiếng vó ngựa rộ lên, lại thấy xa xa bụi đất mù trời thì rất
hoảng hốt liền quay mình bỏ chạy, nhưng mới chạy được mấy bước, nó
bỗng đứng sững lại, ngoảnh đầu nhìn Tần Bá Phù, nghĩ bụng: “Cái lão ốm
o này đã cứu ta, bây giờ hắn bị kẻ thù xích cổ, ta bỏ trốn một mình sao
được? Mẹ thường dạy, uống một giọt nước của người thì phải khơi cả dòng
suối mà báo ân, dẫu không giúp được hắn cũng không thể lâm trận đào
tẩu!” Nghĩ vậy nó bèn lấy lại bình tĩnh, cúi xuống nhặt kiếm, nhảy về chém
vù xuống xích sắt.
Hà Tung Dương nhanh mắt trông thấy, lập tức thét vang, vẫy xích lên thật
mạnh trước khi lưỡi kiếm kịp chạm vào. Tiếng kim loại va nhau xoang
xoảng, lực đạo cuồn cuộn trong dây xích, Lương Tiêu tê tay không chịu
được, suýt để tuột kiếm. Hà Tung Dương đón đỡ xong cũng hụt hơi, bỗng
lại thấy tay căng ra như thể sắp bị đối phương kéo bật đi, hắn vội vàng ghì
mình trụ bộ, nghiến răng trợn mắt, ngực phập phồng như cái ống bễ. Lúc
này nếu Lương Tiêu vung kiếm đến lần nữa, nhất định sẽ chặt đứt xích dễ
dàng, nhưng nó rút kinh nghiệm việc vừa rồi, không muốn xáp lại gần nữa
mà lui ra sau, hoành kiếm đứng gác mé hậu cho Tần Bá Phù, mặt quay về
hướng binh mã lao tới. Tiếng vó ngựa dội lại ầm ầm. Lòng bàn tay thằng bé
mướt mồ hôi, kiếm cầm lỏng lẻo.
Thấy Lương Tiêu xả thân tương trợ, Tần Bá Phù lộ vẻ hài lòng, y hỏi to:
- Nhóc con! Đám người ngựa ấy còn cách bao xa? Y bị xích sắt quấn cứng
mà giọng nói vẫn rất hùng hồn, Lương Tiêu và Hà Tung Dương đều ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.