CÔN LUÂN - Trang 308

Tần Bá Phù chưng hửng:
- À… mời đại sư quyết định.
Hòa thượng bảo:
- Được, để dùng một phương pháp cũ rích vậy, rồi lão nhấc một quân cờ
nặng cỡ mười cân lên nói. Mặt lồi vừa bóng vừa sáng, có thể ví với cái đầu
nhẵn của ta. Mặt đế thì trơ trơ lạnh giá, hệt như da mặt Huyền Thiên Tôn.
Tần Bá Phù kềm cơn giận, lạnh nhạt nhắc nhở:
- Đại sư là người xuất gia, nói năng nên giữ chút âm đức.
Hòa thượng cười rộ, ném quân cờ đi. Cạnh cờ vừa chạm đất liền quay lòng
vòng lòng vòng. Lão lại cười:
- Khi nó ngừng quay, mặt lồi ngửa là ta đi trước, đáy bằng ngửa là phần túc
hạ.
Tần Bá Phù theo dõi con cờ đá quay vù vù, ngẫm nghĩ, trận đấu hôm nay
một li một tí đều liên quan đến thắng bại, đi được trước thì tốt hơn. Một lát
sau, con cờ quay yếu dần. Lương Tiêu nhìn rất rõ, mặt lồi trên mặt bằng
dưới, bất giác buột miệng, “Gay rồi!” Tần Bá Phù cũng tái mặt, vụt vung
chưởng vỗ ra, một luồng đại lực phất trúng quân cờ, quân cờ to tướng bèn
tăng tốc, xoay tiếp mấy vòng nữa thì gần như đảo thành lồi dưới đế trên.
Hòa thượng bẻ bai:
- Gớm nhỉ, giở trò mèo hử? Rồi cũng phất tay áo lên vẩy ra một chường,
quân cờ hứng luồng chưởng phong, lập tức xoay ngược lại. Tần Bá Phù đâu
chịu thôi, tiếp tục đẩy chưởng ra. Hai người cùng tranh nước đầu, chưởng
qua chưởng lại khiến quân cờ ngả ngả nghiêng nghiêng, xoay trở vù vù,
biến ảo dưới trăng trông rất đẹp mắt.
Đương phen rối rít, chú tiểu đầu tròn bật cười ha hả rồi phóng lên bàn cờ đá
xanh:
- Vui quá! Vui quá, và nhảy chồm chồm đến quân cờ xoay, thò tay tóm lấy.
Hai người đối địch đều kinh ngạc, cùng đình thủ. Kình lực dứt. Quân cờ bị
nắm nên ngừng đà xoay, chú tiểu lấy làm lạ, gãi đầu lầm bầm:
- Sao không quay nữa, và cáu kỉnh ném đi. Quân cờ chạm đất, nhưng mặt
đế ngửa lên.
Hoà thượng cao to vội vàng gọi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.