CÔN LUÂN - Trang 448

Tuyệt, nhưng không giết được y.
Nói đến đó, ông thở dài một tiếng, nói:
- Hà huống một môn công phu nhưng do từng người khác nhau xử ra thì
cũng không cùng kết quả, năm đó người đấu với Tiêu Thiên Tuyệt là hai
đại cao thủ, võ công cao hơn ta nhiều lần, cũng chỉ thắng được y một chiêu
nửa thức.
Lương Tiêu suy nghĩ một lúc, đột nhiên lại hỏi:
- Hoa đại thúc, ông có thể dạy ta kiếm pháp đó được không ?
Hoa Thanh Uyên chưa kịp trả lời, Hoa Mộ Dung đã chen vào nói:
- Không được.
Lương Tiêu biến sắc mặt, nghiến răng quay người bỏ đi, Hoa Thanh Uyên
vội kéo y lại, nhưng thương thế chưa lành, khí lực hư nhược, bị y vùng
mạnh ra suýt thì ngã, Lương Tiêu cũng phải dừng chân lại. Hoa Thanh
Uyên trừng mắt nhìn muội muội một cái, nói:
- Lương Tiêu, cậu đừng vội. Kì thực có dạy được hay không, ta cũng không
tự quyết định được.
Lương Tiêu giật mình, lại nghe Hoa Thanh Uyên nói:
- Nếu cậu thực sự muốn học, ta có thể giúp cậu xin …
Hoa Mộ Dung nói:
- Cũng không thể được. Dù mẹ có đồng ý truyền cho y, lộ công phu này
cũng cần hai người thồng thời sử dụng, y chỉ học một mình thì sao có thể
dùng được.
Hoa Thanh Uyên nhíu mày nói:
- Nói cũng đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.