CÔN LUÂN - Trang 484

Lương Tiêu không nhịn được, hỏi:
- Việc này cuối cùng là thế nào ?
Hoa Hiểu Sương nhìn nó rồi buồn rầu nói:
- Chúng ta bị vây khốn trong trận “Lưỡng Nghi Ảo Trần”.
Lương Tiêu nhìn trận thế bốn bề, đột nhiên nhớ lại phụ thân nó đã nói về
việc này, hoảng sợ nói:
- Có phải là các thạch tượng này là một trận pháp như bát trận đồ không ?
Hoa Hiểu Sương gật đầu nói:
- Không chỉ các pho tượng, mỗi cành cây ngọn cỏ ở đây đều được sắp đặt
có tính toán, vừa rồi huynh cảm thấy lúc nóng lúc lạnh, đó là vì anh bị hãm
trong cơ quan của tượng Trâu Diễn gọi là “Âm Dương cảnh”.
Lương Tiêu suy nghĩ nói:
- Nhưng tại sao Hiểu Sương muội lại tiến vào trong này ?
Hoa Hiểu Sương nói:
- Muội thấy huynh bị hãm trong trận không ra được, định kéo huynh ra,
không ngờ không cẩn thận nên cũng bị hãm vào trong trận, may mà em có
đọc qua sách này, nên biết vài biến hóa của nó.
Cô lại lấy mấy hòn đá bén nhọn vẽ lên đất một đồ hình kì quái, vẽ rồi lại
xóa. Lương Tiêu thấy kì quái, hỏi:
- Hiểu Sương, muội làm gì vậy ?
Hoa Hiểu Sương nói:
- Muội đang thao diễn trận pháp.
Lương Tiêu lấy làm lạ nói:
- Muội cũng hiểu thứ này à ?
Hoa Hiểu Sương nhoẻn miệng cười, nói:
- Muội hàng ngày ở suốt trong nhà, ngoài chuyện đọc sách ra thì chẳng có
việc gì khác để làm, trận pháp cũng đều là đọc trong sách.
Lương Tiêu nghĩ một lúc rồi lại hỏi:
- Hiểu Sương à, tại sao huynh lại nhìn thấy nhiều chuyện cổ quái như vậy ?
Hoa Hiểu Sương khẽ cau đôi chân mày nhỏ nói:
- Muội cũng chỉ nghe bà ngoại nói, không biết đúng hay không. Muội nghe
nói Lưỡng Nghi Ảo Trần trận, được gọi là ảo trần vì có khả năng theo lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.