CÔN LUÂN - Trang 596

loạn xạ, những chỗ đặt chân đều ra ngoài suy nghĩ của mọi người, Linh Đài
rộng lớn như vậy bỗng như chỉ vuông một thốn, do Lương Tiêu xuất quỷ
nhập thần tùy ý đi đến. Minh Tam Thu không nắm rõ được, bất đắc dĩ phải
thu lại nửa phần kình lực, thủ chỗ yếu hại. Lương Tiêu, không còn bị uy
hiếp, tiến thoái công thủ càng trở nên kì ảo.
Minh Quy nhìn một lúc, chỉ thấy thân pháp của Lương Tiêu mười phần
quen thuộc, đột nhiên tâm niệm máy động, hai mắt trợn lên thất thanh la to:
- Tam Tài Quy Nguyên Chưởng! Nó dùng được Tam Tài Quy Nguyên
Chưởng!
Lời này nói ra, mọi người đều xao động. Hoa Vô Xuy cười nhạt nói:
- Cũng nhìn ra rồi sao?
Minh Quy kinh nghi bất định, hỏi:
- Ngươi dạy nó ư?
Hoa Vô Xuy cười nhạt nói:
- Đúng thì sao, không đúng thì sao?
Bà ta thấy hai người đánh đến khó phân định, Lương Tiêu dựa vào thân
pháp tuyệt diệu, tránh đông né tây, nhưng chỗ chân chính tuyệt diệu của
“Tam Tài Quy Nguyên chưởng” thì chưa phát huy được một phần mười,
thường phải lấy võ công trong thạch trận để bổ sung vào. Bà ta bất giác tự
nghĩ thầm: “Việc hôm nay chính là thời điểm phi thường, phải dùng ra thủ
đoạn phi thường. Lộ võ công này do tặc nhân đó sáng tạo ra, Thanh Uyên,
Mộ Dung thật vạn lần không được cho học, nhưng tiểu tử này không phải
người trong Thiên Cơ cung, học để đối phó chú cháu Minh gia, có thể coi
là dĩ độc công độc.” Nghĩ đến đó, bà ta cười nhạt nói:
- Minh lão đại, lúc nãy ông nói lão thân có thể tuỳ ý chỉ điểm cho nó, tốt
lắm, ta sẽ chỉ điểm cho ông xem.
Nói xong nhìn vào trường đấu, cao giọng gọi:
- Lương Tiêu nghe rõ đây.
Lương Tiêu nghe tiếng giật mình, suýt bị một chưởng của Minh Tam Thu
đánh trúng, tai nghe Hoa Vô Xuy nói:
- Tam Tài Quy Nguyên, ngưng khí bên trong, du thần bên ngoài, xem xét rõ
hư thực của địch, tùy theo mà động, đó là yếu quyết công thủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.