CÔN LUÂN - Trang 626

Nói xong lại ha ha cười lớn, vô cùng đắc ý. Những lời này chưa nói hết,
trên Linh Đài đã náo loạn ầm ĩ như sóng như triều. Đồng Chú thì vừa hổ
thẹn vừa tức giận, đột nhiên ngực đau nhói lên, ọc ra một ngụm máu.
Minh Quy mặc kệ mọi người chửi bới, cười nhạt mấy tiếng rồi tay giữ Hiểu
Sương đi về phía trước, mọi người ném chuột sợ vỡ đồ, không ai dám chặn
đường lão. Lăng Sương Quân tim như bị dao dâm, thất thanh khóc lớn.
Ngô Thường Thanh tức giận nói:
- Minh Quy, Sương nhi thân mang trọng bệnh, lúc nào tính mạng cũng
nguy cấp, nó có mệnh hệ gì thì lão phu… lão phu băm ngươi ra làm vạn
mảnh.
Minh Quy cười lớn, ngang nhiên tiến tới. Lúc này, Lương Tiêu đột nhiên
cầm bảo kiếm lên, tiến lên chặn đường. Minh Quy trầm mặt, âm u nói:
- Xú tiểu tử, ngươi muốn làm gì?
Lương Tiêu cài kiếm vào eo lưng, dài bước tiến đến, y vừa đánh bại Minh
Tam Thu, dư uy còn chưa hết. Minh Quy không kìm được lùi lại nửa bước,
giữ chặt sau lưng Hiểu Sương, rít giọng nói:
- Ngươi còn tiến tới một bước, chúng ta ngọc đá cùng tan.
Hoa Thanh Uyên vội nói:
- Lương Tiêu, không được lỗ mãng.
Lương Tiêu nghe vậy dừng bước, ánh mắt dừng trên mặt Hoa Hiểu Sương.
Hoa Hiểu Sương cũng nhìn y, đôi mắt to ươn ướt lệ. Hai người đối mặt một
lúc, Lương Tiêu nhíu mày, mỉm cười nói:
- Minh lão nhi, ta và ngươi làm một cuộc giao dịch.
Minh Quy lạnh nhạt nói:
- Giao dịch gì?
Lương Tiêu nói:
- Ngươi thả Hiểu Sương. Ta làm con tin của ngươi.
Lời đó vừa nói ra, mọi người đều ngạc nhiên. Minh Quy không tin thiên hạ
lại có việc tiện nghi như vậy, cho rằng Lương Tiêu gian trá, chớp mắt âm
trầm nói:
- Thằng nhóc, ngươi muốn hí lộng trước mặt lão phu ư? Hừ, còn sớm mười
năm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.