CÔN LUÂN - Trang 678

- Ông đàn thì hay mà lên dây chi cho cao quá, đến khúc hay thì dây đứt, cái
hay ấy phải hết mùi, rất đáng tiếc!
Ông tiều liền đáp rằng:
- Cái đàn của tôi cũng như cái tu của Ngài. Dây đàn tôi lên cao quá, nên
đến chỗ hay thì đứt thì cái hay của tiếng đàn chẳng hữu ích chút nào; còn
cái tu của Ngài, nếu cái cao siêu huyền bí đạt được cơ bất diệt đi nữa thì nó
cũng phải chết theo Ngài, còn chi hữu ích cho đời. Tôi cũng lấy làm tiếc
vậy!
Lão tiều nói xong, liền xách đàn đi mất. (Trong Kinh cho rằng ông tiều ấy
là một vị Phật hóa thân đến cảnh tỉnh Thái tử). Thái tử suy nghĩ mãi lời nói
của ông tiều, liền tỉnh giác, biết mình lầm theo lối tu khổ hạnh, làm suy
giảm trí thức và mệt mỏi tinh thần. Sau đó Ngài tìm đến một gốc cây Bồ đề
to lớn, cành lá sum suê, trải cỏ làm nệm, ngồi tham thiền, phát đại thệ rằng:
"Nếu không thành đạo thì nhứt định không rời khỏi chỗ ngồi nầy."
Trải qua 49 ngày đêm thiền định, Ngài liền ngộ đạo, biết được nguyên nhân
sanh tử của con người, tìm được con đường giải thoát chúng sanh thoát
vòng luân hổi khổ não. Ngài đắc quả Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác.
Lúc đó, Thái tử được 35 tuổi, lấy hiệu là: Thích Ca Mâu Ni.
5. (nguồn: thovietnam.avn.vn) Đây là bài “Bắc phong hành” của Lý Bạch:
Bắc phong hành
Chúc long thê hàn môn,
Quang diệu do đán khai.
Nhật nguyệt chiếu chi hà bất cập thử,
Duy hữu bắc phong hào nộ thiên thượng lai.
Yên sơn tuyết hoa đại như tịch,
Phiến phiến xuy lạc Hiên Viên đài.
U Châu tư phụ thập nhị nguyệt,
Đình ca bãi tiếu song nga tồi.
Ỷ môn vọng hành nhân,
Niệm quân Trường Thành khổ hàn lương khả ai.
Biệt thời đề kiếm cứu biên khứ,
Di thử hổ văn kim bính cách xoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.