CÔN LUÂN - Trang 684

người kia mặt cắt không còn giọt máu, cố gắng vùng dậy rồi đỡ chủ nhân
đứng dậy. Chỉ thấy Thoát Hoan đau đến răng cắn vào môi, , kiểm tra cẩn
thận liền phát hiện ra gãy mất hai chiếc xương sườn. Ba người không dám
chậm chễ, nhấc Thoát Hoan lên phóng đi tìm đại phu.
Chủ quán rượu thấy Cửu Như lợi hại như vậy, trong lòng càng lo sợ, lấy ra
một bình rượu, sợ sệt nói:
- Cho ngươi! Uống hết rồi đi đi.
Cửu Như cười, như cá voi hút nước, một hơi uống uống rượu trong bình,
rồi liếm mép nói:
- Rượu ngon, còn nữa không?
Chủ quán rượu vốn là một kẻ keo kiệt bủn xỉn nổi tiếng, nhìn thấy ông ta
uống hết một bình rượu to như thế đã đau lòng ghê gớm, nghe vậy không
kìm nổi giậm chân gào lên:
- Làm gì có chuyện như vậy, làm gì có chuyện như vậy…
Cửu Như cười nói:
- Hoà thượng đã nói rồi, một phần rượu là một phần sức lực, hiện giờ bất
quá mới chỉ được nửa phần khí lực, sao nhấc nổi cái chuông kia?
Chủ quán rượu tức giận đến hai mắt trợn trắng, chỉ vào Cửu Như, lắp bắp
nói không thành lời. Lương Tiêu không muốn nhìn thêm, đột nhiên lớn
giọng nói:
- Lão hoà thượng, ông bản lĩnh cao cường, phải tìm đại cao thủ võ học để
thi thố, ức hiếp một chủ quán rượu như vậy thì còn ra gì nữa?
Chủ tửu quán nghe rất lọt tai, luôn mồm kêu đúng. Lão hoà thượng đưa mắt
liếc nhìn Lương Tiêu rồi đưa bình rượu lên miệng dốc hai cái, nhưng không
rơi ra lấy được nửa giọt, bất giác thở dài rồi đột nhiên dùng chiếc gậy gỗ
hất một cái vào cái vòng đồng trên đỉnh chiếc chuông. Bong một tiếng,
chiếc chuông đã bay lên hơn ba trượng rồi lại từ trên cao rơi xuống, kình
phong quét vào khiến người ta đau cả mặt, những người đứng quanh đều
kêu lên sợ hãi, ôm đầu chạy toán loạn. Cửu Như dài bước tiến lên, đỡ lấy
cái chuông ổn định trên vai, cười ha ha với Lương Tiêu:
- Tiểu tử, từ đây đến tửu lầu nào là gần nhất?
Lương Tiêu bật cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.