CÔN LUÂN - Trang 719

đặt dựa vào lòng, chỉ thấy mỹ nhân như ngọc, má lúm đồng tiền sáng lên
trong ánh trăng vằng vặc như một đoá hoa quỳnh trắng thanh khiết, đang
đung đưa hé nở kiều diễm vô cùng. Lương Tiêu khó mà kiềm chế được tình
cảm của mình, cúi đầu áp má lên trán nàng, chỉ thấy trắng muốt mềm mại,
thần chí như bay bổng, trong lúc đang lòng hươu ý vượn thì một con gió
lạnh thổi thẳng vào mặt. Lương Tiêu đột nhiên rùng mình: “Ta đang làm gì
thế này?” Rồi lại thầm nghĩ: “Đúng rồi, việc chính quan trọng hơn, nhân
lúc cô ta say rượu chưa tỉnh, ta trước hết hãy xem xem Thuần Dương Thiết
Hạp ở đâu?” Lập tức tìm trên yên ngựa con Yên Chi một hồi, không tìm
được hộp sắt mà lại thấy một chiếc hộp bạc, mở ra thì bên trong toàn là son
phấn, trên nắp hộp còn một chiếc gương pha lê nhỏ, sáng tới mức có thể soi
rõ lông mi lông mày. Pha lê này gốc ở rất xa phía tây, ở Trung Thổ khó mà
có được, chỉ là một chiếc hộp bạc nhỏ để trang điểm nhưng giá trị thì
không hề thấp chút nào.

Lương Tiêu xem xét chiếc hộp bác hồi lâu nhưng không tìm thấy có điểm
gì bất thường, đành bực tức trả lại chỗ cũ rồi đưa mắt nhìn Liễu Oanh
Oanh, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ ở trên người cô ta, phải lục soát mới được.”
Hắn tuy có ý như vậy nhưng lúc ra tay thì chỉ thấy tim đập thình thịch, hai
tay run run, không khỏi thầm nghĩ: “Lợi dụng lúc người khác gặp nguy nan
thì không phải là hảo hán. Lát nữa đợi cô ta tỉnh dậy, ta sẽ công khai buộc
cô ta phải đem thiết hạp dâng lên cho ta.” Lập tức lấy lại tinh thần, lưng
cõng Liễu Oanh Oanh đi về phía bắc một lúc, bỗng ngửi thấy một mùi thịt
thơm mê người, bụng Lương Tiêu sôi lên sùng sục, hắn ngước mắt nhìn
lên, chỉ thấy ở góc rừng phía bắc lộ ra một góc miếu đổ, ẩn hiện ánh lửa
bập bùng.

HẾT CHƯƠNG 2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.