CÔN LUÂN - Trang 720

Phượng ca

Côn Luân

Dịch thuật: Các nhà tài trợ

Chương 3 – Hồi 1

Lương Tiêu đi đến trước miếu, chỉ thấy miếu thờ một pho tượng thổ địa, ở
chính giữa miếu có một đống lửa đang cháy to. Ba gã nông dân cởi trần,
cười nói râm ran, một con chó thui lớn đang được quay trên cành củi khô,
lửa hồng liếm lên từng thớ thịt, mỡ chảy tong tỏng, xèo xèo thành tiếng.
Mùi thơm ngào ngạt bay vào tận mũi khiến hắn nuốt nước bọt ừng ực, lập
tức sải bước tiến vào miếu, lên giọng nói:
- Chà, chà! Ba đứa chúng bay thật to gan, lại dám trộm chó của tiểu gia để
ăn à, còn không mau theo ta lên quan phủ?
Hắn lúc còn nhỏ đã phiêu bạt giang hồ, cũng đầy kinh nghiệm trộm gà bắt
chó, vì vậy nhìn bộ dạng ba gã kia liền biết ngay con chó này lai lịch bất
chính nên cố ý lên giọng dọa chúng chạy để còn chiếm lấy thịt chó.
Ba gã thanh niên kinh hãi đều đứng cả dậy, nhưng thấy Lương Tiêu chẳng
qua chỉ cô độc một mình thì mới yên tâm. Gã đứng đầu chau mày trừng
mắt, cười nói:
- Nhóc con doạ người à, đây rõ ràng là chó hoang mà ông mày bắt được.
Ánh mắt hắn lướt tới sau lưng Lương Tiêu, hai mắt lại sáng lên nói:
- Hóa ra còn đem theo cả đàn bà.
Rồi đưa mắt nhìn hai người kia, cười nói:
- Thì ra thằng tiểu tử này là một tên trộm hoa đấy!
Một gã khác cười nham hiểm nói:
- Đã gặp đây rồi, mọi người cũng nên có phần chơi nhỉ!
Còn đang khua môi múa mép thì bỗng nhiên gáy bị túm lấy, đầu nặng chân
nhẹ rồi cùng hai tên kia văng ra khỏi miếu, ngã toác đầu chảy máu, đều hôn
mê bất tỉnh.
Lương Tiêu dùng biện pháp mạnh đánh ngất ba người, vừa định hạ Liễu
Oanh Oanh xuống thì bỗng nghe xa xa nổi lên tiếng vó ngựa, bụi cát bốc
lên, không dưới mười người. Lương Tiêu chau mày, bước ra khỏi miếu, chỉ
thấy đằng xa hơn chục bóng đen đang phi như gió giật điện chớp về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.