CON MẢ CON MA - Trang 5

Thực ra thì chẳng ai biết đứa nào ngủ trước đứa nào, kể cả tác giả

truyện này. Lúc này hai đứa đều giấu mặt dưới trang sách nên không thể
biết được đứa nào đã nhắm nghiền mắt, đứa nào còn đang lim dim.

Nhưng sau đó năm phút thì tác giả có thể quả quyết là hai đứa đã

ngủ, dù dưới những trang sách kia có vọng lên những tiếng khò khò hay
không.

Lúc ở nhà, Quý ròm bao giờ cũng chợp mắt vào buổi trưa. Trừ bà,

còn tất cả mọi người khi ăn cơm xong đều lên giường nằm. Mẹ bảo "Cần
nghỉ ngơi vào buổi trưa!". Ba cũng bảo "Chợp mắt một tí, buổi chiều đầu
óc sẽ tỉnh táo hơn!". Cả ba lẫn mẹ đều bảo nên trưa nào anh Vũ, Quý ròm
và nhỏ Điệp cũng phải leo lên giường "chợp mắt một tí".

Thoạt đầu, Quý ròm rất ghét cái "qui chế ngủ trưa" này. Buổi trưa,

nó thích ra đường chạy nhảy, tót qua nhà Tiểu Long chơi hoặc sục sạo các
loại chai lọ dùng để "thí nghiệm khoa học" ở trong phòng mình hơn. Nằm
trên giường, nó cảm giác như bị trói, tay chân ngứa ngáy còn mắt thì mở
thao láo. Nhưng đó là nói những ngày đầu. Về sau, quen dần, hễ ngả lưng
xuống nệm là nó thiếp ngay tắp lự. Bây giờ, buổi trưa mà không "chợp mắt
một tí", Quý ròm cảm thấy uể oải, lừ đừ làm sao ấy!

Vậy mà từ ngày về chơi nhà chú Năm Chiểu đến giờ, chẳng có trưa

nào Quý ròm được ngủ nghê như ý muốn. Thằng Tắc Kè Bông hết quấy tới
phá, mọi thói quen của Quý ròm cứ đảo tung cả lên.

Cho mãi đến cách đây hai ngày, khi Tiểu Long quyết định trổ tài để

cứu Tắc Kè Bông thoát khỏi tay bọn Dế Lửa, Quý ròm mới được yên thân
và bây giờ mới có thể ung dung đong đưa trên võng nằm đọc sách và tranh
thủ "chợp mắt một tí" để cho "buổi chiều đầu óc tỉnh táo hơn"!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.