CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 134

“Anh đúng là cực kỳ tích cực,” Bob nói, “nhưng việc này nghe có vẻ

sẽ thật sự, thật sự rất chán đấy”.

“Có thể, nhưng tôi nghĩ ra chút thay đổi nhỏ trong kế hoạch.”

“Là gì thế?” Rae hỏi.
“Tôi sẽ nói với ba cảnh sát trưởng cùng người của họ lý do tại sao việc

này lại quan trọng như vậy, rằng ta tin kẻ nào đó có âm mưu ám sát Thượng
nghị sĩ Smalls, và chúng đã thực sự giết chết bạn của ông ấy,” Lucas nói,
“rằng đây không phải là chuyến thám hiểm câu cá tuế. Mà là chuyến đi có
thể giúp họ được thăng chức”.

Rae ngừng nhai miếng thịt xông khói, “Lucas, không sớm thì muộn

chuyện này sẽ lên mặt báo. Hoặc truyền thông”.

Lucas gật đầu. “Chắc chắn rồi. Vì nếu không cảnh sát trưởng nào làm

lộ ra, tôi sẽ làm.”

QUAY VỀ KHÁCH SẠN, Bob và Rae vác các túi thiết bị của họ xuống
chiếc SUV Tahoe đi thuê, Lucas lái chiếc Evoque ra ngoài. Đúng mười giờ,
họ lên đường đến West Virginia. Trời nóng như đổ lửa, những đám mây
tích mưa đang tiến về phía tây nam.

Hai cảnh sát mang theo mấy cái điện đàm có tai nghe trong túi thiết bị,

nên sẽ không cần phải dùng di động. Lucas quy định tốc độ, rồi mọi người
thẳng tiến về phía tây trên đường 1-66 và đến thành phố nhỏ Strasburg,
Virginia mười phút sau đó. Họ đồng ý hẹn gặp tại một cửa hàng bách hóa
bán bánh rán vòng Dunkin. Khi họ đến nơi, bãi đỗ xe trông giống như dành
riêng cho cảnh sát, với bảy chiếc xe cảnh sát trưởng đỗ tản mát trên mặt
đường rải nhựa. Cửa hàng không đủ rộng cho tất cả, nên họ gọi kem cây,
bánh rán vòng và mấy gói bim bim, mang ra ngồi dưới bóng râm của cây
tần bì.

Lucas giới thiệu mình, Bob và Rae. Ba cảnh sát trưởng nói rằng họ đã

cử người ra ngoài truy tìm, nhưng cho đến giờ vẫn chưa có kết quả gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.