CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 335

28

Taryn Grant đứng cạnh cửa sổ hóng mát phía sau dinh thự

Georgetown của mụ, ngắm nhìn làn mưa bụi sượt qua tán lá sặc sỡ và
những lối đi bộ xây bằng gạch đỏ của khu vườn ngổn ngang cây cối, nơi
mụ chưa từng nghĩ mình sẽ ngồi. Ngay giữa thủ đô của thế giới với mật độ
xây dựng dày đặc, mụ cảm thấy cô độc; không chỉ vì mụ ở nhà một mình,
mà còn vì suốt cả ngày, mụ thậm chí không thể ngắm nhìn thành phố. Mụ
có thể thấy vài ô cửa sổ trên mái chóp nhọn của nhà hàng xóm, nhưng chỉ
có thế. Hơn nữa, có thể mụ phải tới vùng nông thôn Minnesota.

Nhiệt độ đang ở mức 21 độ C, thấp đến nỗi mụ run rẩy trong bầu

không khí se lạnh, sau một chuỗi dài những ngày nóng ẩm đến nhão cả
người. Nhưng cơn mưa - mụ thích mưa. Cơn mưa giống như một dấu hiệu.

Đến lúc tung xúc xắc rồi, mụ nghĩ. Mọi thứ sẽ diễn ra trong đêm nay.
Ý tưởng này... thật kích thích. Theo hướng tình dục. Mụ hít một hơi

sâu, cảm thấy giữa hai hông mình nóng ran, mụ quay lưng lại cửa sổ, bước
qua căn bếp đến cửa tầng hầm, tới SCIF, xuống cầu thang, lấy khẩu súng
ngắn trên bàn làm việc.

Đó là khẩu Beretta 92F, từng thuộc về một nhân viên an ninh đã giết

người vì mụ và giờ anh ta cũng đã chết. Anh ta nhặt được khẩu này sau một
trận đấu súng tại Iraq, lấy nó từ trên thi thể một sĩ quan tình báo đã chết, kẻ
đã phạm sai lầm chết người là thò đầu ra từ sau bức tường rất không đúng
lúc. Như trong các phim về cớm, đây là cảnh rất lạnh lùng.

Mụ mang khẩu Beretta lên gác, vào bếp lấy một bát trộn bằng nhựa và

một chai nước rửa bát, rồi quay vào phòng giặt là. Tại đây mụ mở tung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.