CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 355

đâu. Mụ ta cũng có mặt trong phòng khiêu vũ như tôi thực sự chúng tôi đã
gây sự với nhau”.

“Suốt quãng thời gian đó mụ ta dự tiệc với ngài sao?”

“Bữa tiệc bắt đầu lúc tám giờ. Chúng tôi tránh mặt nhau, nhưng đôi

lúc tôi có thấy mụ ta. Cho đến khi kết thúc - khoảng trước nửa đêm, tôi
nghĩ vậy - tôi thực sự đã nói chuyện với mụ ta. Gọi mụ ta là con điếm.”

“Hay đấy,” Lucas nói. “Tôi mong chúng ta sẽ được nghe câu đó, nếu

tôi gọi mụ ta lên bục nhân chứng.”

“Tôi chưa từng nghĩ thế,” Smalls nói. “Nhưng mà cậu sẽ không gọi

mụ ta lên bục nhân chứng được đâu. Mặc dù nói cậu biết tôi vui lắm. Cậu
đã tóm cổ được bọn sát nhân. Chúng chết cả rồi.”

“Một tên còn đang mất tích, có thể vẫn đang nhởn nhơ. Hoặc giả hắn

cũng tèo rồi.”

“Nếu còn sống liệu hắn có trở thành mối đe dọa không?”
“Không. Nếu hắn là một trong những kẻ sát nhân, điều mà chúng ta

không thể chứng minh được, có thể hắn đã nhận tiền của Claxson hoặc
Parrish. Tôi chắc chắn hắn không có liên quan trực tiếp gì đến Grant đâu.
Tôi nghĩ mụ sẽ rất vui khi đứng ngoài chuyện này. Mụ ta sẽ không sai hắn
bám theo ngài nữa đâu.”

“Vậy thì hãy xem hôm nay là ngày vui. Thực sự thỏa mãn lắm Lucas

ạ. Về nhà đi, hôn vợ con cậu, cùng nhau hưởng thụ cuộc sống bên hồ đi.”

“Không, chờ đã, chờ đã, Thượng nghị sĩ. Suy nghĩ một phút đã. Đêm

qua ngài gặp Grant vào lúc nào?”

Smalls suy nghĩ, rồi đáp, “Chắc chắn ngay lúc bữa tiệc bắt đầu tôi đã

trông thấy mụ ta. Phải thừa nhận, mụ ta quyến rũ lắm. Váy xanh... Ngay
sau đó tôi có thấy mụ ta hai lần nữa. Đến cuối bữa tiệc tôi có thấy mụ ta...
Cậu biết đấy, tôi không nhớ nổi có thấy mụ ta vào lúc giữa buổi tiệc hay
không, trang phục của mụ ta rất nổi bật. Để tôi hỏi han xung quanh xem...”.

Giọng ông ta nhỏ dần, Lucas nói. “Vâng, nhờ ngài nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.