CƠN MƯA - Trang 284

Trần Nham ngồi bên giường bệnh xem tivi, sau khi chỉnh một đài, cô

để điều khiển xuống, cũng đi ra ban công, khe khẽ khép cửa lại.

Hôm nay tuy lạnh, nhưng ánh nắng khá đẹp.

Mẹ Trần đứng rửa chén đũa bên bồn rửa mặt bên cạnh toilet, rửa xong

lại dùng nước nóng tráng một lần. Bà đã làm hộ lý ở bệnh viện rất nhiều
năm, nên có hơi sạch sẽ quá mức.

“Đói rồi à?”

Trần Nham đứng sau lưng bà, “Cũng tạm ạ.”

Mẹ Trần tắt vòi nước, vẩy nước trên chén đũa, “Cửa hàng của cậu ấy

thế nào rồi? Khi nào thì kinh doanh?”

“Tuần sau ạ.”

Mẹ Trần xoay người, nhìn cô, “Cậu ấy cũng coi như thành thật, nhưng

hoàn cảnh gia đình quá kém, công việc cũng không tốt, mẹ khuyên con nên
suy nghĩ kĩ càng đi.”

Mấy ngày nay lo lắng cho bệnh của ông ngoại Trần Nham, nên bà

không để ý tới chuyện của họ. Bây giờ ông ngoại Trần Nham đã ổn định,
chuyện này không thể coi như không biết được nữa.

“Chính nhà chúng ta cũng như thế thôi…” Trần Nham dựa nửa người

vào tường.

“Chính vì nhà chúng ta như vậy nên mới muốn con lấy chồng tốt hơn

một chút, về sau sống thoải mái hơn, không phải để sau này muốn mua thứ
gì cũng phải suy suy tính tính.”

Trần Nham rất muốn nói lại một câu, người có hoàn cảnh tốt sẽ thích

gia đình như chúng ta sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.