CƠN MƯA - Trang 340

Cường Tử nói, “Không biết.”

“Không liên lạc với cậu ư?”

Cường Tử lắc đầu, còn cạn một ly, “Cô ấy đổi việc rồi, số điện thoại

cũng đổi. Khoảng thời gian này bận việc của anh, nên em cũng không đến
chỗ cô ấy ở xem thử, không biết có còn ở đó hay không nữa.”

Cường Tử xoa mắt, lại châm điếu thuốc, “Cô ấy không chơi với chúng

ta nữa mới phát hiện cũng nhớ cô ấy lắm.”

Tôn Bằng liếc Cường Tử một cái, cũng nghiêng đầu châm một điếu,

phả khói thuốc, hờ hững hỏi, “Thích người ta rồi ư?”

Cường Tử rầu rĩ rít hai hơi, nặn ra một câu “Không biết”.

Tôn Bằng cúi đầu, nhìn đầu thuốc từ từ cháy thành tro do ánh sáng.

Anh chợt nhớ tới lần cuối cùng gặp Khổng Trân.

Cô ấy hỏi anh, nếu như không có Trần Nham, liệu anh có thể ở bên cô

ấy hay không.

Anh nói với cô ấy, anh chưa bao giờ suy nghĩ có nếu như hay không.

Trên đời này cũng chưa từng có nếu như.

Cường Tử nói, “Lần trước em thấy Khổng Trân, cảm thấy cô ấy khác

lắm.” Anh ta cười tự giễu, “Suýt nữa không nhận ra nữa rồi…”

Tôn Bằng liếm môi, rít mấy hơi thuốc, nói, “Ngày mai anh giúp cậu

tìm cô ấy thử xem.”

Cường Tử lắc đầu, “Không cần đâu, chuyện của anh còn chưa lo xong

kìa. Ngày mai em tự đi tìm, em có chuyện hỏi cô ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.