CƠN MƯA - Trang 47

Phùng Bối Bối nói, “Cô chia tay anh ta cũng hơn một năm rồi, mãi

không yêu đương, bây giờ lại bận thi nhân viên công vụ…”

Dáng vẻ này cũng quá giống tình xưa khó quên.

Trần Nham uống một hớp bia nho nhỏ, “Cô biết tại sao tôi muốn thi

nhân viên công vụ không?”

“…”

“So với bây giờ, thi nhân viên công vụ ít nhất là đang đi lên. Tôi chỉ

muốn để cho bản thân càng ngày càng có giá trị, không liên quan đến người
khác. Mấy lời bàn tán trong đài tôi cũng đã nghe qua.”

“Họ suốt ngày thêm mắm dặm muối vào chuyện cũ của người khác,

không cần để trong lòng.” Phùng Bối Bối nhẹ nhàng uống một hớp bia,
“Nham Nham, tôi cảm thấy cô ép bản thân mình quá chặt, sống như thế
không có ý nghĩa, thật đấy. Đời người nên dùng để hưởng thụ.”

“Có lẽ vậy, nhưng tôi không có lựa chọn khác.”

“Chọn được cứ chọn, tìm một người tốt, kết hôn, xong chuyện. Lập

gia đình chính là đầu thai lần thứ hai.”

Phùng Bối Bối biết, Trần Nham sở dĩ như thế này là do bị gia đình liên

lụy. Nhưng đây là chuyện không có cách nào khác.

Trần Nham cười cười, “Cô thấy tìm một người như thế nào mới gọi là

tốt?”

“Hai điều kiện.”

Trần Nham nhìn chăm chú đôi môi đỏ rực của cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.