rung cảm, có những tình cảm thật cao quý, một tâm hồn được nuôi dạy
trong cảnh cô đơn về tinh thần có thể nguy hiểm nhưng lại giữ cho nó vẻ
tươi mát kỳ diệu . Một trí tuệ hình mẫu được giáo dục thật đúng đắn cũng
bộc lộ rõ với Vlađimia . Thời khắc trôi qua, Lilia, tim hồi hộp một cách sợ
sệt, thấy cái nhìn của người nói chuyện với mình mỗi lúc càng dịu dàng
hơn và ánh lên sự chú ý thật nồng nhiệt, cô nghĩ:
-Mình cho rằng Hốpnich thực sự sai lầm khi quá sợ chàng . Chàng thật tử tế
và tỏ ra rất tốt với một cô bé xa lạ như mình .
Còn chàng, ông hoàng Ðờ Vitengrat này, người đã quen biết những người
đàn bà quyến rũ nhất Châu Âu, những người đàn bà có nhiều thiên bẩm về
tài năng và trí tuệ, đã được họ tang bốc, xu nịnh quá đáng, chàng cảm thấy
lần đầu tiên trong đời mình thứ tình yêu sâu sắc, thứ tình yêu chế ngự đang
chi phối mình, xuyên thấu vào mọi đường gân và thớ thịt của mình .
Phải, cô gái khiêm tốn, thận trọng nhưng có sắc đẹp thật hiếm có, duyên
dáng thanh tao, trong ký ức chàng không có ai so sánh được với nàng .
Rồi chàng cũng quyết định từ biệt ra về . Gọi Yamin nằm dưới chân, trong
khi con Tery lấp ló nấp dưới gấu váy của chủ, chàng hỏi Lilia:
-Cô đã tha lỗi cho nó cũng như cho chủ nó rồi chứ ?
-Vâng, thưa điện hạ, nhưng con Tery của tôi vẫn còn sợ .
-Cả cô nữa, tôi cho là thế . Cô lầm rồi. Cứ vuốt ve nó xem, đây này, … nào,
đừng sợ gì cả .
Bàn tay ngập ngừn đặt lên bộ lông hung và đen, Yamin ngước nhìn cô gái
bằng đôi mắt phục tùng . Vlađimia cười và nói
-Tôi tin chắc nó cũng sẽ rất mến cô . Nó có những mối thiện cảm giống như
chủ nó, con Yamin thật ghê gớm … Ồ, tại sao bàn tay nhỏ nhắn này lại run
lên thế ?
Cúi xuống, chàng cầm những ngón tay của Lilia và hôn nhẹ lên . Rồi buông
xuống, chàng mỉm cười với khuôn mặt đỏ bừng, với đôi mắt ngạc nhiên và
hổ thẹn, rồi nhảy lên yên.
-Sẽ gặp lại cô không lâu, Lilia Vêrin!
Chàng đi, với con Yamin vừa chạy theo vừa nhảy chồm quanh chân. Lilia
đứng bất động, nhìn theo chàng . Những ngón tay cô run run trong các nếp